Chỉ Sống Cho Đức Chúa
Trời
“Đa-vít
cũng trở về đặng chúc phước cho nhà mình; nhưng Mi-canh, con gái của Sau-lơ, đến
đón người, mà nói rằng: Hôm nay vua Y-sơ-ra-ên được vinh hiển thay, mà ở trần
trước mặt các con đòi của tôi tớ vua, làm như một kẻ không ra gì vậy! Đa-vít đáp với Mi-canh rằng: Ấy tại trước mặt
Đức Giê-hô-va, là Đấng đã chọn lấy ta làm hơn cha nàng và cả nhà người, lập ta
làm vua chúa Y-sơ-ra-ên, là dân của Đức Giê-hô-va; phải, trước mặt Đức
Giê-hô-va, ta có hát múa”” — II Samuên 6:20–21
Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, Hòm Giao
Ước đã được đưa về thành Jerusalem trong một đám rước mà Kinh thánh mô tả một
cách đặc biệt là rất tưng bừng náo nhiệt. Phải, Vua David được mô tả là “múa nhảy trước mặt Đức Giêhôva” (II Samuên 6:16). Trong nỗi kháo khao muốn chứng tỏ tình cảm
của mình dành cho Đức Chúa Trời, David đã nhảy múa không chút xấu hổ. Tuy nhiên, khi David trở
về nhà, vợ ông là Micanh, con gái của cựu vương Saulơ, đã có đôi lời với ông.
Micanh đã đón chồng mình bằng cách mắng mỏ
cách thể hiện của chàng: Hôm nay vua Y-sơ-ra-ên được
vinh hiển thay, mà ở trần trước mặt các con đòi của tôi tớ vua, làm như một kẻ
không ra gì vậy! Micanh
là con gái của hoàng tộc. Nàng vốn ý thức về cách xử sự của một nhân vật thuộc
hoàng gia — và nàng nhận thấy cách biểu hiện của David là hoàn toàn không xứng
hợp.
Giờ đây, hãy nghe phần đáp ứng của David: “Ấy tại trước mặt Đức
Giê-hô-va, là Đấng đã chọn lấy ta làm hơn cha nàng và cả nhà người, lập ta làm
vua chúa Y-sơ-ra-ên, là dân của Đức Giê-hô-va; phải, trước mặt Đức Giê-hô-va,
ta có hát múa”. David chỉ ra rằng Đức Chúa Trời đã tước vương
quốc ra khỏi tay Vua Saulơ và đã trao nước ấy cho ông. Nhưng Saulơ đã làm gì
với sự kiện đặc biệt nầy? Tại sao lời đáp nầy của David phải có đối với sự chỉ
trích của Micanh?
Có phải bạn nhớ tại sao Vua Saulơ đã bị Đức
Chúa Trời chối bỏ không? Trong I Samuên 15 tiên tri Samuên đã đối diện với Vua Saulơ,
ông đã được sai đi với một sứ mệnh phải tiêu diệt hoàn toàn xứ Amaléc gian ác
kia, luôn cả các bầy gia súc của họ. Tuy nhiên, Saulơ đã để cho bầy gia súc
được sống. Sau khi giải thích rõ sai trái của mình bằng cách nói rằng bầy gia
súc ấy đã được tha để được dùng làm của lễ dâng cho Đức Chúa Trời, sau cùng thì
Saulơ đã nhìn nhận tội lỗi của ông ta. Ông ta đã xưng tội trong câu 24: “Tôi có phạm tội. Tôi đã
can phạm mạng lịnh Đức Giê-hô-va, và lời của ông. Tôi sợ dân sự, nên nghe theo
tiếng của họ”.
Sự việc hoàn toàn rất đơn giản; Saulơ vốn
quan tâm nhiều về những gì dân sự nghĩ về ông hơn những điều Đức Chúa Trời sẽ
nghĩ. Ông sợ người ta hơn là Đức Chúa Trời mình trong giây phút đó.
Giờ đây, chúng ta có thể hiểu lý do tại sao
đây là đáp ứng của David đối với vợ của mình. Ông đã giải thích cho nàng biết
rằng trong khi cha của nàng bị phế truất vì ông ấy quan tâm nhiều đến những gì
dân sự suy nghĩ về ông ấy, còn David thì được thêm lên trong ánh mắt của Đức
Chúa Trời khi gạt qua một bên những quan tâm đến cách mà người ta sẽ nhìn vào ông.
Đấy là một bài học rất tốt cho chúng ta. Khi
đến cuối đời của chúng ta, chúng ta sẽ chỉ phải trả lời với Đức Chúa Trời. Chúng
ta hãy lập Ngài là quan sát viên chính cho đời sống chúng ta và hãy chỉ sống để
làm đẹp lòng Ngài — vô luận người khác có nghĩ như thế nào đi nữa. Sống như thế
mới đáng gọi là sống ngay thẳng – và sống như thế mới xứng đáng với con cái hoàng
tộc của Đức Chúa Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét