Lời Nói Nắn Đúc Thế
Giới Của Chúng Ta
“Nầy là luật lệ cho kẻ phung về ngày nó được sạch. Người ta sẽ dẫn
người phung đến thầy tế lễ” — Lêvi ký 14:2
Tuần nầy chúng ta đọc phân đoạn Ngũ kinh có
hai phần, cả hai phần ấy xử lý với luật lệ liên quan tới một người mắc “bịnh
ô uế về da”, thường
được đề cập đến trong Anh ngữ là leprosy [bịnh phung]. Phần đọc thứ hai bắt đầu
như sau: “Nầy là
luật lệ cho kẻ phung…”. Từ ngữ Hybálai nói tới “người mắc bệnh” ở trong câu là metzorah. Bậc thánh hiền Do thái cắt từ nầy ra thành
hai chữ Hybálai: motzi rah, được dịch như sau: “Người
nào đồn tiếng ác về người khác”. Theo bậc thánh hiền, nguyên nhân gốc của
bịnh ô uế về da mà Kinh thánh để ra một lượng thời gian và vị trí đáng kể bàn
tới là thày lay [ngồi lê đôi mách].
Để nhấn mạnh tính nghiêm trọng của việc sử
dụng lời nói cho các ý định gian ác, bậc thánh hiền trưng dẫn từ sách Amốt: “Thật, ấy là Ngài đã làm
nên các núi và dựng nên gió. Ấy là Ngài làm cho người ta biết ý tưởng riêng của
mình. . .” (4:13).
Ở vế sau của câu nầy, bậc thánh hiền giải thích rằng trong giờ phán xét của
từng người một, Đức Chúa Trời sẽ tỏ ra những lời nói chơi giữa người ta với
nhau một khi chúng là những lời nói không xứng đáng. Không một câu nào bị bỏ
qua hay quên mất đâu.
Tuy nhiên, đâu là sự nối kết giữa sứ điệp nói
tới tầm quan trọng nơi lời nói của chúng ta và phần thứ nhứt của câu nói gợi
lại cho biết Đức Chúa Trời đã dựng nên các núi và gió chứ?
Một người, khi cứ lo nói xấu, sẽ tưởng rằng
lời lẽ của mình là vô hại. Chúng sẽ trôi đi và biến mất trong cơn gió. Lời lẽ
của chúng ta giống như hơi thở mau qua; chẳng gây hại gì hết đâu. Tuy nhiên, trong
câu Kinh thánh từ sách Ôsê, Đức Chúa Trời đã chỉ ra rằng trong khi Ngài dựng
nên các ngọn núi lớn, Ngài cũng dựng nên ngọn gió trông dường mạnh mẽ kia.
Gió trông dường như vô thưởng vô phạt. Bạn
không thể nhìn thấy hay chạm đến gió được. Có nhiều khi, dường như gió chẳng
thấy đâu hết. Thế mà, khi ngọn gió mạnh thổi đến, nó có thể bào mòn thậm chí cả
những ngọn núi to lớn nhất. Cũng một thể ấy, mặc dầu lời nói của chúng ta có
thể chẳng ăn nhập gì hết, thực vậy, chúng vốn có quyền lực giống như một cơn
gió thổi dữ đội kia. Lời lẽ của chúng ta có thể làm chao đảo kẻ mạnh sức và gây
ra một lượng hủy diệt thật khủng khiếp lắm.
Tuy nhiên, chúng ta cũng phải nhớ rằng có
những ngọn gió có thể đưa một con chim bay lên thật cao. Đây là sức mạnh nâng
một chiếc máy bay lên như một phép lạ cho chuyến bay của loài người. Một ngọn
gió nhẹ vô tư vuốt ve khuôn mặt của bạn vào một ngày mùa xuân ấm áp và đem lại
sự khuây khoả mát mẻ vào buổi trưa hè oi bức kia. Đó cũng là phương tiện bởi đó
Đức Chúa Trời chia Biển Đỏ ra làm hai.
Tương tự, lời nói của chúng ta có thể nâng
người ta lên. Chúng có thể yên ủi người khác và cung ứng một cái chạm yêu
thương. Lời nói của chúng ta, khi được sử dụng thích đáng, có thể tạo ra nhiều
phép lạ. Chúng ta hãy suy nghĩ đến sức mạnh của lời nói chúng ta hôm nay. Chúng
ta không thể nhìn thấy hay chạm đến chúng, nhưng chúng là sức mạnh có thể nắn
đúc thế giới của chúng ta, vì vậy hãy lựa chọn chúng cách khôn ngoan.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét