Một
Quốc Gia Tái Sinh
“Ai đã hề nghe một sự thể nầy?
Ai đã hề thấy sự gì giống như vậy? Nước há dễ sanh ra trong một ngày, dân tộc
há dễ sanh ra trong một chặp? Mà Si-ôn mới vừa nằm nôi, đã sanh con cái” —
Êsai 66:8
Khi mặt trời mọc vào ngày 4 tháng Iyar Hybálai
và ngày 5 tháng Iyar bắt đầu, dân tộc Do thái bước vào một sự
thay đổi lớn. Than khóc đổi thành lễ hội; khóc than sự mất mát những người đã
phó mạng sống họ cho xứ sở của chúng ta chuyển thành vui mừng với sự thực:
chúng ta có một quốc gia. Yom HaZikaron, Ngày Tưởng Niệm của dân Israel, trở thành Yom HaAtzmaut, Ngày Lễ Độc Lập của người Do thái. Pháo bông nổ vang trên bầu
trời khi chúng ta tưởng niệm phép lạ: ấy là Quốc Gia Do thái hiện nay.
Cách nay 67 năm, bối cảnh hoàn toàn rất quen thuộc Vào lúc 4 giờ
chiều nhằm ngày 4 tháng Iyar, người Anh đã hạ
cờ xuống trên khắp xứ, kết thúc gần hai thiên niên kỷ sự chiếm đóng của người
nước ngoài. Ngay lập tức, dân Israel giương cao ngọn cờ của chính họ. Lá cờ, đã
được thiết kế vào năm 1897 bởi Tổ Chức Siôn Đầu Tiên, là màu trắng, làm biểu
tượng cho sự tươi mới và tinh sạch. Nó có hai lằn màu xanh, là màu trời, giống
với chiếc khăn choàng cầu nguyện, tiêu biểu cho truyền thống của người Do thái.
Ở phần trung tâm là Ngôi Sao David, gợi nhớ lại vị Vua đầu tiên của Israel cai
trị từ thủ đô Jerusalem. Trong khi người Do thái buộc phải bị hất ra khỏi xứ sở
của họ hàng ngàn năm trước đó, họ không bao giờ ngừng khao khát được về lại xứ
sở, muốn có lại xứ sở và phục hồi lại
chủ quyền của họ. Sau cùng thì giấc mơ cũng đã trở thành một thực tại, dường
như chỉ là qua một đêm thôi.
Hàng ngàn năm trước đó, tiên tri Êsai đã viết: ““Ai đã hề nghe một sự thể nầy? Ai đã hề thấy sự gì giống như vậy?
Nước há dễ sanh ra trong một ngày, dân tộc há dễ sanh ra trong một chặp?”Lời lẽ ấy dường như đã được ghi ra vào ngày
14 tháng 5 năm 1948, khi Israel tự tuyên bố mình là một quốc gia đã được độc
lập một lần nữa. Lạ lùng thay, sau gần hai ngàn năm, lời tiên tri đã được ứng
nghiệm và có nhiều lời tiên tri đã được phục hồi và dân Do thái đang trở về lại
quê hương.
David Ben-Gurion, vị Thủ tướng đầu tiên, đã đọc Bản Tuyên Ngôn Độc
Lập. Sự độc lập qua đài phát thanh nhằm vào ngày thứ nhứt của ngày Sabát khi có
nhiều người bật khóc vì vui sướng. Ông khởi sự như sau: “Xứ sở Israel là nơi dân Do thái chào đời. Đây
là lại lịch thuộc linh, lai lịch tôn giáo, và lai lịch dân tộc đã được hình
thành. Ở đây, họ đã đạt được tình trạng độc lập và đã dựng lên một xã hội có
tầm quan trọng của quốc gia và của thế giới. Ở đây, họ đã viết ra và đã cung
ứng Kinh thánh cho thế giới …“. Khi Ben-Gurion đọc xong bài tuyên ngôn, một lời chúc phước đã
được đưa ra ngợi khen Đức Chúa Trời vì đã đưa chúng ta đến với ngày ấy, theo
sau là bài quốc ca Do thái, Hatikvah, “Niềm
Hy Vọng”.
Quí bạn ơi, khi chúng ta kỷ niệm sự độc lập của dân Israel hôm
nay, chúng ta hãy mở mắt ra rồi nhìn xem phép lạ về sự độc lập đó. Chúng ta hãy
ngợi khen Đức Chúa Trời vì mọi sự mà Ngài đã làm và bản thân tái cam kết thực
hiện phần của mình trong việc thực hiện sự ứng nghiệm hoàn toàn từng lời tiên
tri trong Kinh thánh và mỗi một lời hứa của Đức Chúa Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét