Xoay Lại 1800
“Vì chúng tôi có hay khi các ông ra khỏi xứ
Ê-díp-tô, thì Đức Giê-hô-va đã khiến nước Biển đỏ bày khô trước mặt các ông, và
điều các ông đã làm cho Si-hôn và Óc, hai vua dân A-mô-rít, ở bên kia sông
Giô-đanh, mà các ông đã diệt đi. Chúng tôi có hay điều đó, lòng bèn tan ra,
chẳng ai trong chúng tôi còn can đảm trước mặt các ông nữa; vì Giê-hô-va Đức
Chúa Trời các ông là Đức Chúa Trời ở trên trời cao kia, và ở dưới đất thấp này” — Giôsuê 2:10–11
Mosab Hassan Yousef
là con trưởng của Sheik Hassan Yousef, nhà lãnh đạo sáng lập Hamas, một tổ chức
khủng bố chịu trách nhiệm về vô số vụ đánh bom tự sát và các cuộc tấn công chết
người khác chống lại Israel. Mosab lớn lên ở Hamas, và khi ông ta còn trẻ, ông ta
là một phần không thể tách rời của tổ chức. Tuy nhiên, hôm nay, Mosab là một Cơ
đốc nhân tin kính đang sống ở Mỹ. Sau khi đưa ra một số thắc mắc nghiêm túc và
nghiên cứu Kinh Thánh, Mosab đã xoay lại 1800 và trở thành gián điệp
cho Israel. Ông đã thay đổi đức tin, các giá trị của mình, và cả đời sống của
ông.
Các câu chuyện của
Mosab thu hút chúng ta bởi vì xoay lại như thế là một việc rất bất thường. Rất
khó để mọi người thay đổi cho dù sự thật đang đứng ở trước mắt họ. Tuy nhiên, xây
khỏi đường lối của mình lại càng khó, lịch sử đã chứng minh nhiều lần rằng hậu
quả của việc không thay đổi còn tồi tệ
hơn nhiều.
Trong
phần đọc Ngũ Kinh tuần này, chúng ta đọc về các thám tử mà Môi-se sai đi do
thám vùng đất Israel. Ở Giôsuê 2:1-24, chúng ta đọc thấy các thám tử Giôsuê đã sai
đi làm công việc ấy. Khi hai người này vào thành Giê-ri-cô, Kinh Thánh cho chúng
ta biết rằng họ ngụ ở trong nhà của một gái điếm tên là Ra-háp. Chúng ta không nói
nhiều về Ra-háp khác hơn nghề nghiệp và vai trò của cô trong việc cứu các thám
tử bằng cách che giấu họ tránh khỏi vua thành Giê-ri-cô. Tuy nhiên, bậc thánh hiền
Do-thái dạy rằng sau đó Ra-háp đã kết hôn với Giôsuê. Cô gái điếm thấp hèn trở
thành vợ của người lãnh đạo Y-sơ-ra-ên.
Điều gì đã khiến Ra-háp,
hay bất cứ ai khác, phải đưa ra một sự thay đổi mạnh mẽ như vậy?
Chính Ra-háp chia sẻ
câu trả lời. Cô nói với các gián điệp: “Vì chúng tôi có hay khi các ông ra khỏi xứ
Ê-díp-tô, thì Đức Giê-hô-va đã khiến nước Biển đỏ…”. Ra-háp giải thích
rằng dân Ca-na-an đã nghe nói mọi sự về con cái Y-sơ-ra-ên cùng những việc lớn
mà Đức Chúa Trời đã làm cho họ. Cô giải thích rằng ai nấy đều sợ Israel vì họ
biết rằng “vì Giê-hô-va
Đức Chúa Trời các ông là Đức Chúa Trời ở trên trời cao kia, và ở dưới đất thấp
này”. Đây là lý do tại sao Ra-háp muốn hiệp cùng
dân Israel. Cô nhận ra rằng Đức Chúa Trời của họ là Đức Chúa Trời chơn thật duy
nhất.
Vậy, bây giờ thắc mắc thực
sự là đây: Tại sao không phải ai cũng làm như vậy?
Câu trả lời là vì sự
nhận biết một việc quan trọng và làm một việc quan trọng là hai điều rất khác
nhau. Ra-háp đã hành động dựa trên niềm tin, mặc dù làm thế là liều mạng mình
trong khi cô giải cứu các thám tử. Nhưng vì cô đã nắm lấy hành động, cô đã cứu chính
mình, gia đình cô và các dòng dõi hầu đến.
Chúng ta chuyển niềm
tin của mình thành hành động, đây là điều bắt buộc. Làm như vậy có thể là một
thách thức, nhưng sau cùng nó có thể tạo ra sự khác biệt giữa sống và chết - cả
trong đời này và trong đời hầu đến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét