Hãy Cổi Giày Ngươi Ra
“Đức Chúa Trời phán rằng: Chớ lại gần chốn nầy, hãy cổi giầy
ngươi ra, vì chỗ ngươi đang đứng là đất thánh” — Xuất
Êdíptô ký 3:5
Câu hỏi: Sau khi chỉ
thị chấm dứt, hành động đầu tiên mà Đức Chúa Trời truyền cho Môi-se trước hết
phải làm là gì?
Đáp:
"Hãy
cổi giày ngươi ra".
Một số người trong
chúng ta có thể đã biết điều đó từ trí nhớ, nhưng nếu chúng ta chưa từng đọc
Kinh Thánh, đó không phải là câu trả lời mà chúng ta có thể mong đợi. Rốt cuộc,
đây là lần gặp gỡ đầu tiên giữa Đức Chúa Trời và vị đại tiên tri. "Hãy cổi giày ngươi ra" có vẻ giống như một huấn
thị dành cho sự thánh khiết của thời điểm này.
Như bạn có thể đoán,
có nhiều thứ trong mạng lịnh vừa đưa ra. Một cách giải thích đã làm tôi cảm động
sâu sắc.
Khi bạn suy nghĩ về việc ấy, đôi giày cung ứng
cho chúng ta sự bảo vệ và ý thức về sự an toàn. Không một thứ gì đặt mùa xuân vào
bước chân của chúng ta cho bằng một đôi giày mới! Giày cung ứng cho chúng ta tấm
đệm giữa mặt đất cứng và bàn chân dễ bị tổn thương của chúng ta. Chúng khiến
cho chúng ta bất khả chiến bại với các yếu tố như tuyết, mưa, đá hoặc gai. Với
đôi giày đúng cách, bạn có thể bước đi bất cứ đâu mà không cảm thấy khó chịu.
Tuy nhiên, nhằm cái ngày định mệnh đó, Đức Chúa
Trời muốn Môi-se phải đứng không được thoải mái. Đức Chúa Trời muốn Môi-se phải
cảm nhận từng thứ đá, sỏi và cát. Có phải bạn biết bàn chân của chúng ta chứa
các phần cuối thần kinh trải từ toàn bộ cơ thể của chúng ta không? Bàn chân của
chúng ta là một phần cực kỳ nhạy cảm trong cơ thể chúng ta. Rồi vào thời điểm
đó, Đức Chúa Trời muốn Môi-se phải thật nhạy cảm - siêu nhạy.
Tại sao chứ? "Vì chỗ ngươi
đang đứng là đất thánh". Môi-se sắp sửa trở thành lãnh tụ của con cái
Israel. Đây là công việc thánh, và thực sự, ông đang đứng trên "đất thánh". Đức Chúa Trời muốn dạy cho Môi-se ngay
từ đầu rằng để làm công việc thánh của Ngài, Môi-se phải cực kỳ nhạy cảm.
Các nhà lãnh đạo có thể
dễ dàng rơi vào cái bẫy khi không tiếp xúc với dân chúng. Hầu hết cấp lãnh đạo
của các nước đều hưởng thụ những thứ xa xỉ mà công chúng nói chung không có. Phải
nhạy cảm với các nhu cầu quần chúng hoặc không đồng cảm với cảnh ngộ của một
người nghèo là điều rất dễ. Mặt khác, chúng ta phán: "Các ngươi có dám không! Dân sự ta là con cái quí báu
của ta". Môi-se được truyền cho phải giữ sự nhạy cảm mà ông có lúc đó
cho đến ngày ông qua đời.
Không nhạy cảm là một
cái bẫy mà hết thảy chúng ta có thể rơi vào. Thật là khó thấu cảm với kẻ đói nếu
bao tử bạn luôn no đủ, hoặc để cảm thấy về kẻ vô gia cư khi chúng ta đang thưởng
thức sự thoải mái và ấm áp của nhà riêng mình. Nhưng, quí bạn ơi, chúng ta là
những người phục vụ Chúa đang đứng trên "đất
thánh". Chúng ta phải giữ sự nhạy bén chính xác trước các nhu cầu của
con cái Ngài và cố gắng hết sức để đáp ứng chúng, bất cứ khi nào và cách nào có
thể làm được.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét