Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

TRANH LUẬN VÌ CỚ THIÊNG ĐÀNG.


Tranh Luận Vì Cớ Thiên Đàng

Vậy, Ê-lê-a-sa, thầy tế lễ, lấy những lư hương bằng đồng của các người bị thiêu đã dâng lên, và người ta làm thành những tấm dát mỏng để bọc bàn thờ. Ấy là một kỷ niệm cho dân Y-sơ-ra-ên, để người nào ngoại dòng A-rôn chớ đến gần đặng xông hương trước mặt Đức Giê-hô-va, kẻo e đồng số phận cùng Cô-rê và bè đảng người, theo lời Đức Giê-hô-va đã cậy Môi-se truyền dạy — Dân số ký 16:39–40

Trong thập niên 1980, một chính trị gia Israel xuất hiện trên chương trình Morton Downey, Jr., ai cũng biết đây là cuộc trò chuyện gây tranh cãi với các cuộc tranh luận nóng bỏng, thậm chí gay gắt giữa các khách mời của chương trình. Khi chính trị gia này xuất hiện, mọi người đều la hét vào ông ta – các khách mời, khán giả, mọi người. Khi họ gọi đích danh ông ta, đe doạ, và giọng nói hận thù của họ đối với Israel, người Israel đã bình tỉnh ngồi xuống. Khi Morton hỏi ông làm sao mà ông có thể ngồi thật bình tĩnh như thế, vị chính trị gia đáp: "Tôi quen với chuyện này. Việc nầy giống với điều Knesset (quốc hội Do-thái) của chúng tôi bàn thảo mỗi ngày! "

Cho dù bạn bước vào Knesset hay vào một yeshiva (nơi nghiên cứu Ngũ Kinh), bạn sẽ thấy người Do-thái la hét với nhau trong sự bất đồng. Tuy nhiên, trong phần Ngũ Kinh (Dân số ký 16:1-18:32) tuần này, chúng ta tìm hiểu về cách Cô-rê bất đồng với Môi-se và sự hình phạt mà hắn đã mang lại cho chính mình. Thực vậy, các lư hương bằng đồng được sử dụng bởi những người thách thức Môi-se và A-rôn rồi kết quả là chết đi, đã được sử dụng để dát lên bàn thờ để dân Do-thái luôn được nhắc nhở đừng sống như Cô-rê và những kẻ bước theo ông ta. Vì vậy, trong sự tranh cãi ấy có những gì vậy?

Kinh Talmud thuật lại một câu chuyện nói tới một vị học giả, Rabi Yochanan, và đối tác nghiên cứu của ông, Reish Lakish. Hai người cùng nhau nghiên cứu trong nhiều năm, cho đến một ngày nọ Reish Lakish qua đời. Rabi Yochanan rất bối rối, ngay cả sau khi các học trò của ông đã tìm cho ông một đối tác mới - người sáng láng nhất trong thị trấn! Họ hỏi ông: "Sao thầy vẫn buồn vậy?" Rabi Yochanan nói với họ: "Người này thực sự là một học giả. Thực vậy, ông ấy sáng láng đến nỗi ông ấy có thể đưa ra 24 cách chứng minh rằng những gì tôi nói là chính xác. Nhưng khi tôi nghiên cứu với Reish Lakish, ông ấy đưa ra 24 bằng chứng cho rằng những gì tôi nói là sai. Đó là những gì tôi nhớ! Mục tiêu của nghiên cứu không phải chỉ để có ai đó đồng ý với mình. Tôi muốn ông ta chỉ trích, phê phán, thắc mắc, và chứng minh với tôi rằng tôi đã sai. Khám phá lẽ thật thì phải như thế đó!"

Do-thái giáo phân biệt giữa các lập luận gay gắt và "lập luận vì cớ thiên đàng". Thứ nhứt là phá huỷ, và kia là xây dựng. Chúng ta được phép bất đồng với nhau – và chúng ta thậm chí còn khuyến khích đặt câu hỏi cho nhau nữa –khi mục tiêu của cả hai bên là để khám phá ra lẽ thật. Tuy nhiên, khi đến với những cuộc tranh luận với động cơ thầm kín – tỉ như tự cường điệu hoặc mong muốn hạ người kia xuống – đó là những loại tranh cãi mà chúng ta cần tránh đi.

Vì vậy, lần tới bạn thấy mình đang ở trong một cuộc tranh luận nóng bỏng – hoặc, tốt hơn, lần tới khi bạn thấy mình sắp bước vào – hãy tự hỏi mình không biết cuộc tranh luận của mình có phải là vì lý do đúng đắn hay không!?! Nếu không có, thì hãy bước với tư thế thật bình an. Bằng không, thì cứ đi thẳng tới luôn đi!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét