Cảm Tạ Chúa Vì Những Lời
Cầu Xin Không Được Nhậm
“Người chị đứa trẻ đứng xa nơi đó đặng cho biết nó sẽ ra sao” — Xuất
Êdíptô ký 2:4
Sẽ ra sao nếu Đức Chúa Trời trả lời cho
từng lời cầu nguyện với một chữ "YES" vang dội? Liệu thế giới
có phải là một nơi tốt đẹp và hạnh phúc hơn hay một nơi tệ hơn? Thí dụ, sẽ ra
sao nếu Đức Chúa Trời đáp trả những lời cầu nguyện của Miriam khi cô đứng giữa
đám lau sậy ở sông Nile, ở đó em trai của cô là Môi-se, bềnh bồng trong cái
rương có trét chai để bảo vệ Môi-se không bị dìm dưới nước?
Như bạn nhớ đến câu chuyện, Miriam và mẹ
cô đã đặt Môi-se cái rương như một phương sách cuối cùng. Người Ai-cập đã quyết
định giết tất cả các bé trai Hêbơrơ. Miriam và mẹ cô hy vọng rằng một người
không phải là người Ai-cập sẽ tìm gặp đứa trẻ và động lòng thương xót nó.
Miriam theo dõi để tìm ra số phận của
em trai mình, và như bậc thánh hiền Do-thái dạy, trong khi chờ đợi, cô đã cầu
nguyện: "Lạy Chúa, làm ơn coi chừng nó. Làm
ơn bảo đảm rằng không có quan chức Ai-cập nào tìm ra nó". Ai sẽ đến đó trừ ra
con gái của Pha-ra-ôn! Con gái của chính nhân vật tuyên bố: "Phàm con trai của dân Hê-bơ-rơ mới sanh, hãy
liệng xuống sông" (Xuất Êdíptô ký 1:22).
Miriam tiếp tục cầu nguyện: "Lạy Chúa, làm ơn đừng để nàng nhìn thấy nó!" Nhưng con gái Pha-ra-ôn
đã nhìn thấy nó và nàng đến bên cái rương ấy.
Miriam nài xin: "Lạy Chúa, làm ơn đi, đừng để nàng đến gần nó!" Một lần nữa, Đức Chúa
Trời không nghe theo cô ấy. Con gái của Pha-ra-ôn với lấy cái rương, và theo
truyền khẩu, Đức Chúa Trời đã làm ra một phép lạ để kéo dài cánh tay của nàng ra
hầu cho nàng có thể vớt lấy Môi-se.
Miriam nài nĩ: "Ôi, lạy Chúa, làm ơn khiến cho nàng nghĩ rằng nó xấu
xí và chẳng đẹp đẽ chút nào". Nhưng con gái của Pha-ra-ôn không nghĩ thế rồi
quyết định bắt Môi-se làm con trai mình.
Còn Đức Chúa Trời phán: "Rất may là Ta đã không trả lời ngươi, hỡi Miriam! Nếu
ta làm theo những gì ngươi yêu cầu, Môi-se đã bị dìm xuống nước rồi. Thay vì thế,
nó sẽ lớn lên trong nhà của Pha-ra-ôn, ở đó nó sẽ trở thành một nhà quí tộc, một
nhà lãnh đạo có thể cứu chuộc Israel”. Và quả thực, Môi-se đã trở nên người như thế!
Giống như Miriam, chúng ta không phải
lúc nào cũng có được những gì chúng ta cầu xin. Nhưng chúng tôi luôn nhận được
những gì chúng ta có cần, và điều đó tạo nên mọi sự khác biệt. Khi chúng ta cầu
xin một việc và chúng ta không nhận được điều mình cầu xin, điều đó cảm thấy
như thể một trong hai việc đã xảy ra: hoặc Đức Chúa Trời không lắng nghe lời cầu
nguyện của chúng tôi, hay Ngài đã từ chối một món quà ban cho chúng ta. Nhưng
cũng không đúng. Đức Chúa Trời lắng nghe từng lời cầu nguyện của chúng ta. Đôi
khi Ngài phán "yes" và những lần khác
Ngài phán "no". Nhưng khi Đức Chúa
Trời phán "no", sở dĩ như thế là vì Ngài
không muốn chúng ta có những thứ tốt lành. Khi Đức Chúa Trời phán "no" với những gì chúng ta cầu xin, sở dĩ như thế là
vì Ngài có điều gì đó quan trọng hơn để ban cho chúng ta!
Khi những lời cầu nguyện của bạn dường
như không được nhậm, hãy nghĩ đến Miriam đang đứng tuyệt vọng bên bờ sông Nile của
người Ai-cập. Cảm ơn Chúa vì lời cầu nguyện không được nhậm của bạn bởi vì những
điều đó thường là những ân tứ quan trọng nhất trong mọi ân tứ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét