Nứt Mụt Và Sanh Hoa
“Ngày mai, khi Môi-se vào Trại bảng chứng, xảy
thấy cây gậy A-rôn về nhà Lê-vi đã trổ hoa: nó có nứt mụt, sanh hoa và trái
hạnh nhân chín” — Dân số ký 17:8
Các nhà sư Tây Tạng
tham gia vào một hình thức nghệ thuật rất thú vị. Họ tạo ra mandala - những tác phẩm
nghệ thuật được thiết kế phức tạp – với cát màu. Tiến trình rải cát cẩn thận để
tạo ra các thiết kế phức tạp phải mất vài ngày. Sau đó, khi mandala được hoàn thành, họ
đổ cát xuống biển. Bằng cách làm điều này, họ chứng minh rằng cuộc sống không
những là thành tựu và thành công. Tiến trình còn đạt tới được một chỗ nào đó hoặc
tạo ra một thứ gì đó cũng là rất giá trị.
Sau khi Cô-rê và những
người theo ông ta bị đất nuốt mất, Đức Chúa Trời đã truyền phải lập một cuộc
trình diện khác để quyết định người được chọn của Ngài sẽ là ai!?! Mỗi đầu trưởng
của 12 chi phái mang một nhánh hạnh nhân với tên mình trên đó. Nhánh hạnh nhân
thuộc thầy tế lễ của Đức Chúa Trời sẽ mọc lên. Ngày hôm sau, người ta phát hiện
ra không những chỉ có nhánh của A-rôn là nứt mụt, mà nó còn sanh hoa và kết trái
nữa!
Trong
tiến trình bình thường của việc ra trái, trước tiên mụt xuất hiện rồi sau đó nó
đổi thành hoa. Tiếp đến, hoa rụng đi thì mới có quả. Tuy nhiên, theo bậc thánh hiền
Do-thái, nhánh cây của A-rôn đã vượt quá tiến trình tự nhiên. Thật kỳ diệu, nhánh
cây của A-rôn không những ra trái – mà nó
còn giữ được chỗ nứt mụt và sanh hoa trước khi ra trái nữa.
Bây giờ, mọi sự Đức
Chúa Trời đã hứa, ấy là nhánh cây của người được chọn sẽ khởi sự nứt mụt. Phép
lạ cây gậy của A-rôn từ chỗ trơ trụi đến chỗ ra trái qua một đêm há chưa đủ
sao? Sao lại cần đến nứt mụt và sanh hoa như thế nữa?
Các rabi đưa ra một
câu trả lời rất là hay. Trái là sản phẩm sau cùng — thành quả của việc cày xới
đất, gieo giống, tưới tiêu và thu hoạch. Thường thì chúng ta đánh giá thành
công của chúng ta bằng thành quả – thành quả công lao động của chúng ta. Tuy
nhiên, cũng có giá trị trong tiến trình này. Mụt và hoa là tiến trình đi vào
hành động tạo ra một trái gì đó. Sự hiện diện của chúng nơi nhánh cây của A-rôn
dạy cho chúng biết rằng hành trình của chúng ta trong cuộc sống cũng quan trọng
như nơi đích đến của chúng ta.
Bạn đang ở đâu trên
hành trình vậy? Nếu bạn giống như hầu hết chúng tôi, có lẽ bạn chưa đạt được hết
các mục tiêu của mình. Đôi khi có thể sẽ lắm bực bội khi đi quá xa và chưa đến
nơi mình muốn đến. Bài học của chúng ta hôm nay cho chúng ta thấy rằng chúng ta
cần phải đánh giá đúng mức chúng ta đang ở đâu. Những gì chúng ta đang có ngay
bây giờ là đẹp đẽ. Chúng ta là
ai ngay bây giờ là giá trị. Chúng ta cần
phải đánh giá chặng đường của chúng ta trong cuộc sống và vị trí của chúng ta
trên con đường thuộc linh của chúng ta. Nguyện điều này mang lại cho chúng ta sự
bình an và cung ứng cho chúng ta sức lực để tiếp tục làm việc hướng tới mục
tiêu của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét