Học Viên Sự Sống
“Giê-trô, thầy tế
lễ xứ Ma-đi-an, ông gia của Môi-se, hay được mọi điều Đức Chúa Trời đã làm cho
Môi-se cùng Y-sơ-ra-ên, là dân sự Ngài, và nghe Ngài đã dẫn dân ấy ra khỏi xứ
Ê-díp-tô” — Xuất Êdíptô ký 18:1
Phần Ngũ Kinh tuần nầy được đặt theo tên cha vợ của
Môi-se, Giê-trô, theo tiếng Hy-bá-lai Yitro. Giê-trô là thầy tế lễ
ở xứ Ma-đi-an, ông đã nghe nói mọi sự về các phép lạ của Đức Chúa Trời và quyết
định bỏ lại hình tượng sau lưng rồi hiệp cùng con cái của Israel. Nhưng Giê-trô
rất là tuyệt vời, bậc thánh hiền Do-thái tự hỏi lý do tại sao cả phân đoạn Ngũ
Kinh nầy lại được đặt theo tên của ông. Sự kiện chính của phần nầy là việc ban Mười
Điều Răn và Ngũ Kinh qua Môi-se. Nếu phân đoạn nầy đặt theo tên của người nào
khác, chắc chắn tên Môi-se sẽ là sự chọn hay hơn?
Chúng ta hãy quan sát kỹ Giê-trô.
Bậc thánh hiền cung ứng cho chúng ta phần
thông tin về lai lịch chưa được gộp vào trong Kinh Thánh. Turyền khẩu Do-thái dạy
rằng Pha-ra-ôn ở Ai-cập có ba vị cố vấn: Ba-la-am, Gióp, và Giê-trô. Khi Pha-ra-ôn
đang xem xét điều luật bắt buộc từng đứa trẻ nam Do-thái phải bị quăng xuống
sông, ông ta bàn bạc với ba người đáng tin cậy kia. Ba-la-am rất phấn khích về
ý tưởng đó. Gióp không tán thành, song lại im lặng với sự nhận biết rằng Pha-ra-ôn
chỉ mong muốn ông khẳng định và công nhận. Giê-trô không tán thành rồi nói lên
ý kiến của mình, song chỉ kết quả nơi một Pha-ra-ôn giận dữ, rồi Giê-trô phải bỏ
chạy để cứu lấy mạng mình. Đấy là cách ông kết thúc ở xứ Ma-đi-an.
Ở Ma-đi-an, Giê-trô chỉ là một cấp lãnh
đạo quan trọng trong xã hội. Ông là một thầy tế lễ rất thuần thục đủ mọi thứ thờ
lạy hình tượng. Ông rất giàu có, được tôn trọng, và có quyền lực. Tuy nhiên, khi
ông nghe nói tới các biến cố trong xứ Ai-cập, ông hiểu ngay rằng Đức Chúa Trời của
Israel là Đức Chúa Trời có một và chơn thật. Ông thành thực theo trí khôn và
thành thực về mặt thuộc linh, thế là ông bỏ hết mọi sự sau lưng để dõi theo một
cuộc sống trong đồng vắng khô khan với dân sự của Đức Chúa Trời.
Giê-trô là một người tìm kiếm linh tinh
về mặt thuộc linh. Tên của ông có nghĩa là “thêm”, và thật vậy, Giê-trô
luôn luôn tìm kiếm them một thứ gì đó. Ông biết rõ có nhiều thứ trong cuộc sống
hơn các thứ mà ông đã tìm được. Ông cũng là một nhân vật biết hành động. Khi
ông phác hiện ra thêm thứ gì đó, ông không lo sợ khi hết lòng theo đuổi nó. Nói
ngắn gọn, Giê-trô là một học viên lý tưởng về sự sống. Ông đưa ra nhiều thắc mắc,
tìm ra các giải đáp, rồi tích hợp các bài học vào đời sống của mình.
Phân đoạn Ngũ Kinh không được đặt theo
tên giáo viên dạy Kinh Thánh – là Môi-se. Phân đoạn ấy được đặt theo tên của học
viên, tiêu biểu là Giê-trô. Đức Chúa Trời đã ban Ngũ Kinh cho nhân loại vì ích
của hạng người giống như Giê-trô – hạng người biết danh dự và ngay thẳng, hạng
người tìm kiếm Đức Chúa Trời và là hạng người không sợ hãi khi bước theo Ngài. Phân
đoạn Ngũ Kinh được đặt theo tên của Giê-trô, và cho bạn cho tôi, và bất kỳ ai
khác tìm kiếm chân lý. Vì quan trọng hơn việc ban ra Kinh Thánh là sự tiếp lấy Kinh
Thánh.
Tuần nầy, chúng ta hãy bước theo sự dẫn
dắt của Giê-trô. Hãy đưa ra nhiều câu hỏi quan trọng, rồi tìm kiếm các câu trả
lời. Quan trọng nhất, chúng ta hãy bằng lòng áp dụng các bài học mà chúng ta đã
tiếp thu được cho đời sống của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét