Phước Hạnh Của Đức Tin
“Đáng chúc phước thay là kẻ nhờ cậy Đức
Giê-hô-va, và lấy Đức Giê-hô-va làm sự trông cậy mình” — Giêrêmi 17:7
Một
chút đức tin đi một chặng đường dài. Giống như một ngọn lửa nhỏ có thể thắp
sáng toàn bộ căn phòng tối tăm, cũng một thể ấy, ngay cả một lượng đức tin nhỏ,
nó xua tan rất nhiều nghi ngờ và lo lắng đang kéo chúng ta trì xuống. Đức tin
mang lại cho chúng ta hy vọng và bình an. Nó cung ứng cho chúng ta sự an toàn
và an ninh.
Nhiều
chỗ trong Kinh Thánh khuyến khích chúng ta nên có đức tin nơi Đức Chúa Trời,
nhưng có một chỗ đặc biệt cung ứng cho chúng ta một hình ảnh mạnh mẽ về cuộc sống
sẽ ra thể nào khi sống với đức tin, và trái lại, cuộc đời là như thế nào nếu
không có nó. Chỗ đó là Giêrêmi Chương 17. Đây cũng là phần Kinh Thánh [Giêrêmi 16:19-17:14] mà chúng ta đọc
trong tuần này.
Phần Ngũ Kinh tuần này
đã vạch ra những ơn phước theo sau khi chúng ta vâng phục Đức Chúa Trời, và những
lời rủa sã kết quả do bất tuân. Thật rõ ràng như đen và trắng. Phần Kinh Thánh tuần
này cung cấp cho chúng ta một điểm khác rất rõ nét - đức tin trông như thế nào
và cảm xúc về phần ngược lại.
Giêrêmi cung ứng cho chúng ta với phần mô tả
về hai thứ cây. Cây thứ nhứt giống như thạch thảo trong sa mạc. Nó sống trong đất
khô và chẳng phát triển chi được. Cây thứ hai thì xanh tươi thật: "trồng nơi bờ suối, đâm rễ theo dòng nước chảy;
ngộ khi trời nắng, chẳng hề sợ hãi, mà lá cứ xanh tươi. Gặp năm hạn hán cũng
chẳng lo gì, mà cứ ra trái không dứt" (Giêrêmi 17:8). Một cây trồng nơi bờ suối
luôn có bộ rễ rất mạnh mẽ. Nó không bị các chỗ xoắn và biến đổi của thời tiết tác
động bởi vì nó có một nguồn dinh dưỡng rất tốt. Một cây có bộ rễ tốt luôn luôn phát
triển. Nó mạnh mẽ, đẹp đẽ, và luôn kết quả.
Giêrêmi
ví cây thạch thảo kia sống trong chỗ đất khô với một người đặt đức tin mình nơi
con người thay vì nơi Đức Chúa Trời: "Đáng rủa thay là kẻ nhờ cậy loài người, lấy
loài xác thịt làm cánh tay, lòng lìa khỏi Đức Giê-hô-va" (Giêrêmi 17:5). Cây thứ hai với
bộ rễ mạnh mẽ là người đặt hết đức tin của mình nơi Đức Chúa Trời: “Đáng chúc phước thay là kẻ nhờ cậy Đức
Giê-hô-va, và lấy Đức Giê-hô-va làm sự trông cậy mình” — Đức tin nơi Đức Chúa Trời đem lại nhiều ơn phước.
Khi chúng ta sống đời
sống của chúng ta với đức tin, chúng ta sẽ phát triển trong bất kỳ hoàn cảnh
nào. Đức tin là nguồn nước dinh dưỡng cho bộ rễ, là linh hồn của chúng ta, và
cho phép chúng ta phát triển trong bất cứ tình huống nào. Chúng ta rất biết ơn
về phước hạnh trong cuộc sống của chúng ta và cũng hãy sử dụng ơn phước của
chúng ta nữa. Chúng ta hiểu rằng ngay cả những thử thách đều là phước lành, vì chính
qua chúng mà chúng ta tấn tới.
Sự lựa chọn là thuộc
về chúng ta: chúng ta có thể tự trồng mình trong sa mạc, hoặc trong vùng đất ngọt
ngào của đức tin. Giống như hai thứ cây kia, chính vị trí chúng ta sinh sống
quyết định cách thức chúng ta sẽ lớn lên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét