Thứ Tư, 30 tháng 11, 2016

TRÈO LÊN CÁI THANG


Trèo Lên Cái Thang
Nhưng vì thai đôi làm cho đụng nhau trong bụng, thì nàng nói rằng: Nếu quả thật vậy, cớ sao đều nầy xảy đến làm chi? Đoạn nàng đi hỏi Đức Giê-hô-va — Sáng thế ký 25:22

Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng khi Rêbeca có thai, nàng cảm thấy thai cứ đạp luôn. Truyền khẩu Do Thái dạy rằng khi nàng đi ngang qua một chỗ thờ lạy hình tượng, Êsau sẽ đạp không ngừng. Khi nàng đi ngang qua một ngôi nhà chuyên nghiên cứu Ngũ kinh, Giacốp sẽ đạp rất hào hứng. Không có siêu âm trong thời buổi ấy, vì vậy Rêbeca không thể hình dung đứa con nào sẽ có khuynh hướng của riêng nó.

Rêbeca nhận được câu trả lời khi Đức Chúa Trời giải thích rằng nàng đang có thai đôi. Giờ đây sự việc có ý nghĩa rồi đó, nhưng chúng ta cứ lấy làm lạ không biết điều này có công bằng cho Êsau hay không, dường như Êsau bị định cho ngay từ đầu là đứa con hoang đàng. Nếu ông ra đời với một xu hướng về điều ác, chúng ta có thực sự đổ lỗi cho ông vì đã bước theo bổn tánh của mình? Cũng thực một thể ấy cho Giacốp. Nếu ông chào đời với tánh khao khát sự công bình, chúng ta có ấn tượng là ông sẽ xu hướng theo việc ấy không?

Có một câu chuyện kể về Rebbe xứ Kotzk, mấy họ trò đến hỏi ông một câu sau đây: "Nếu có hai người đang đi lên cầu thang - một người lên tầng thứ ba và một người lên tầng thứ năm – ai là người lên cao hơn?" Mấy người học trò đáp rất rõ ràng: "người ở tầng thứ năm". Rebbe nói: "Có thể đúng, mà có thể không đúng. Cao thấp thuộc về hướng họ đang đi". Vị rabi Do Thái đã dạy học trò mình rằng khi một người đứng trong cuộc sống gần như là không quan trọng khi họ hướng tới chỗ nào.

Cả Êsau và Giacốp chào đời với các khuynh hướng tự nhiên, nhưng họ cũng chào đời với sự lựa chọn tự do. Êsau đã có sự lựa chọn chống lại xu hướng điều ác của mình và ống dẫn tình cảm của mình đối với điều thiện. Không một ai buộc ông phải lựa chọn một cuộc sống phi đạo đức. Nếu ông chọn con đường nhân đức, ông có thể lên cao trên các bậc thang của sự công bình, qua lướt cả Giacốp.

Giacốp cũng đã có một sự lựa chọn nữa. Ông có thể trụ lại trong khu vực an nhàn của mình, không bao giờ rời khỏi chỗ công bình của mình, nhưng sẽ chẳng hề lên cao hơn nữa. Ông đã bước vào thế gian rồi lìa khỏi đó như ông đã đến, và không một ai dám phàn nàn. Nhưng Giacốp đã chọn tự đẩy mình lên và dành cả cuộc đời lo trèo lên cao hơn.

Giống như Giacốp và Êsau, hết thảy chúng ta đều đến với trần gian với những điểm mạnh và yếu. Chúng ta không thể chọn chúng, nhưng chúng thuộc về chúng ta. Tuy nhiên, không một điều nào trong số đó là vấn đề cả. Vào cuối ngày, Đức Chúa Trời sẽ không thấy ấn tượng gì với tài năng tự nhiên hoặc thất vọng gì với những khiếm khuyết riêng của chúng ta. Ngài chỉ muốn biết cách thức chúng ta sử dụng chúng mà thôi. Có phải chúng ta đã cố gắng để cải thiện bổn tánh của chúng ta không? Có phải chúng ta sử dụng tài năng của mình cho điều thiện không?

Sẽ không là vấn đề chi hết chỗ mà chúng ta kết thúc trên cái thang công bình kia, chỉ là vấn đề ở chỗ chúng ta đã trèo lên bao xa và theo hướng nào kìa.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét