Hãy Đến Với Cái Tôi Của
Mình!
“Vả, Đức Giê-hô-va có phán cùng Áp-ram rằng:
Ngươi hãy ra khỏi quê hương, vòng bà con và nhà cha ngươi, mà đi đến xứ ta sẽ
chỉ cho” — Sáng thế ký 12:1
Trong phần đọc Ngũ kinh tuần này, chúng
ta được giới thiệu với nhân vật đã khởi động mọi sự -- đó là Ápraham. Trong bối
cảnh mở đầu, Ápraham nghe thấy tiếng gọi từ Đấng Toàn Năng Ngài bảo ông hành
trình đến một xứ mà ông không biết. Ápraham nghe theo tiếng gọi đó, và phần còn
lại, như chúng cho biết, là lịch sử.
Tôi muốn nói cho bạn biết phần Ngũ kinh
này được gọi là sử thi, song chỉ có một vấn đề mà thôi: Nó không chuyển sang
Anh ngữ một cách dễ dàng đâu. Trong tiếng Hêbơrơ, phần Ngũ Kinh được gọi là "lech lecha". Lech có nghĩa là "đi", như trong câu "đi
từ xứ của ngươi. . . ". Lecha có nghĩa là: "cho ngươi". Và bây giờ chúng ta có thể hiểu lý do
tại sao hầu hết các bản dịch chừa từ đó ra. Câu ấy sẽ đọc là: "Từ xứ ngươi hãy đi cho ngươii . . . tới xứ mà ta sẽ
chỉ cho". Bây giờ, đấy chưa phải là cách đọc chính xác đâu! “Đến với cái tôi của mình” có ý nói gì chứ?
Đây là câu chuyện nói tới một nhân vật
bỏ mọi sự lại sau lưng để bước theo Đức Chúa Trời. Đây là chuyến hành trình của
một người tìm kiếm thuộc linh đang tìm kiếm Đức Chúa Trời. Nhưng Đức Chúa Trời
muốn chúng ta hiểu rằng trong việc đến gần Ngài, chúng ta không đánh mất bản
thân mình. Thực vậy, mà là ngược lại. Khi chúng ta gặp gỡ Đức Chúa Trời, chúng
ta khám phá ra cái tôi thật của chúng ta.
Cuộc hành trình hướng tới Đức Chúa Trời
có thể tách bạn ra khỏi vùng tiện nghi của bạn. Có thể bạn được kêu gọi để làm
ra những thay đổi trong cuộc sống của bạn và nếm trải những việc mà bạn chưa từng
nếm trải trước đây. Trong trường hợp của Ápraham, Chúa yêu cầu ông phải lìa khỏi
nơi sinh quán, gia đình và bạn hữu của ông. Nói ngắn gọn, mọi sự mà ông đã biết.
Và thậm chí ông cũng không biết chỗ mà mình sẽ tới nữa. Hãy nói về việc lìa khỏi
vùng tiện nghi của bạn đi! Đức Chúa Trời bảo Ápraham: "Hãy tin Ta; bản thân ngươi không bị mất đâu. Ngươi đang
trở lại với chỗ thực sự ngươi là ai kìa".
Chúng ta có thể suy nghĩ về sự thay đổi
trong hai cách thức. Hãy tưởng tượng rằng bạn có một mẩu đất sét trước khi bạn
nắn đúc thành một hình người đơn giản. Một cách để thay đổi nó là nắn đúc nó rồi
tô vẽ nó cho đến khi nó không hề giống những gì nó đã có trước đó.
Bây giờ hãy hình dung rằng thay vì làm thay
đổi đất sét, bạn chỉ cần bóc nó ra để lộ thứ chi có bên dưới nó. Hãy hình dung rằng
ở dưới thứ chất có màu xám đó, bạn tìm gặp vàng ròng. "Người" mới hoàn toàn là khác biệt từ cục đất sét kia,
nhưng đồng thời, "người" ấy mới đúng là người.
Cũng vậy, khi chúng ta tìm gặp Đức Chúa
Trời, chúng ta phát hiện ra cái tôi thật của mình.
Bạn có thể nghe Đức Chúa Trời kêu gọi?
Ngài yêu cầu bạn làm gì chứ? Bất luận là việc gì, đừng sợ về việc chính mình bị
mất đi. Khi bạn tìm gặp Đức Chúa Trời, bạn tìm thấy con người thật của bạn. Vậy,
bạn còn chờ gì nữa chứ? Hãy làm theo Ápraham hướng dẫn và hãy chú ý đến tiếng gọi!
Hãy đi trên con đường mà bạn được kêu gọi để bước đi. Hãy đi hướng về Đức Chúa
Trời. Hãy đến với linh hồn của bạn. Hãy đến với cái tôi thật của mình! Lech lecha.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét