Có Sự Mặc Thị Cho Đời Sống
Của Bạn
“Đâu thiếu sự mặc thị, dân sự bèn phóng tứ . . .” — Châm
ngôn 29:18
Thành viên cấp cao của mạng Google là Jamie
Casap gần đây cho rằng thay vì hỏi con em của chúng ta khi chúng lớn lên thì
chúng muốn trở nên loại người nào, chúng ta nên hỏi chúng những vấn đề mà chúng
muốn giải quyết trên thế giới. Như Casap cho biết, điều này làm thay đổi cuộc
trò chuyện từ "tôi muốn làm việc
cho ai?" thành "tôi cần phải học
môn gì để có thể làm việc ấy?" Nói cách khác, người ta càng muốn biết rõ họ muốn
đạt được điều gì, họ sẽ càng muốn đạt được điều đó.
Tương tự, rabi Laureate Isidor từng được
hỏi lý do tại sao ông đã chọn để trở thành một nhà khoa học. Ông trả lời rằng
trong khi hầu hết bậc phụ huynh hỏi han con cái mình không biết chúng học được điều
gì ở trường ngày hôm đó, mẹ của ông luôn chào đón ông với câu: "Có phải con đưa ra các thắc mắc tốt hôm nay ở trường?"
Khi chúng ta đưa ra câu hỏi, chúng ta
đang ở trên sứ mệnh nhận được câu trả lời. Chúng ta bị tác động phải học tập và
có một vai trò tích cực trong sự phát triển của chúng ta. Loại học sinh đưa ra câu
hỏi nhận được nhiều thông tin hơn so với các học sinh thụ động qua các năm học
của họ.
Trong sách Châm ngôn, chúng ta học biết:
“Đâu thiếu sự mặc thị, dân sự bèn phóng tứ . . .”. Điều này đúng cho các quốc gia cũng
như cho những cá nhân. Mỗi quốc gia đều cần phải có sự mặc thị về những gì họ tiêu
biểu cho và vai trò mà họ hy vọng để đóng trên thế giới. Nếu một quốc gia thiếu
định hướng, cuối cùng nó sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn hoặc rơi vào tay của một
quốc gia khác. Ngược lại, một quốc gia tập trung vào các lý tưởng và giá trị vững
chắc sẽ hiệp một và mạnh mẽ. Quốc gia ấy sẽ đạt được những việc lớn cho cả hai:
dân sự của nó và cho thế giới.
Tương tự vậy, nếu chúng ta trong vai
trò những cá nhân mà không biết chúng ta đứng cho điều gì hoặc những gì chúng
ta muốn làm với cuộc đời của chúng ta, chúng ta có thể kết thúc trong một mớ hỗn
độn. Nếu không có định hướng rõ ràng trong cuộc sống, chúng ta không thể đạt được
gì nhiều. Chúng ta thảy đều có được ơn với tài năng và khả năng đến từ Đức Chúa
Trời. Hình thành một sự mặc thị và một sứ mệnh cho đời sống của chúng ta là việc
làm của chúng ta.
Khi chúng ta biết nan đề nào chúng ta cần
giải quyết với mọi khả năng Đức Chúa Trời ban cho, chúng ta đang trên đường thực
hiện các đóng góp lớn lao rồi. Khi chúng ta đưa ra các thắc mắc quan trọng, chúng
ta đang trên đường để được khôn ngoan hơn. Nếu mọi nền văn minh bị hư mất khi
không có sự mặc thị, điều ngược lại cũng đúng thôi – họ sẽ phát triển mạnh khi có sự mặc thị lớn
lao.
Tôi muốn khích lệ chúng ta phải có một sự
mặc thị và một sứ mệnh cho đời sống của chúng ta. Chúng ta hãy tự hỏi mình những
câu hỏi nầy: Chúng ta muốn đạt được điều gì? Chúng ta muốn trở thành loại người
nào? Chúng ta muốn mình được nhớ đến như thế nào? Chúng ta hãy tự hỏi mình những
câu nầy một cách thường xuyên – và sau đó hãy sống theo các câu trả lời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét