Chỉnh Lại Đời Sống
“Sa-ra hưởng thọ được một trăm hai mươi bảy tuổi” — Sáng thế ký 23:1
Sarah sống đến tuổi già chín muồi 127
tuổi. Bậc thánh hiền Do Thái bình luận rằng mỗi một năm trong số đó đều là tốt
lành cả. Nhưng làm sao được như thế chứ? Há mỗi đời sống đều không có những
thăng trầm, những năm tốt lành và những năm không được tốt lành?
Thực vậy, Kinh Thánh cho chúng ta biết
rằng trong hầu hết số năm tuổi của Sara, bà đã bị son sẻ, hai lần bị bắt cóc,
và bà phải xử lý với các cá nhân khó chịu nơi Aga và Íchmaên ngay trong nhà của
mình. Rõ ràng, đời sống của bà có phần khó khăn, nhưng bậc thánh hiền nói rằng thảy
đều là tốt lành. Làm sao bậc thánh hiền dám đưa ra một lời xưng nhận quá đáng
như vậy chứ?
Điều gì làm cho năm nào cũng ra tốt
lành chứ? Có phải là năm mà chúng ta kiếm được nhiều tiền bạc nhất không? Có phải
đó là năm mà chúng ta hưởng được một kỳ nghỉ tuyệt vời không? Bậc thánh hiền dạy
rằng chỉ có một tiêu chuẩn mà bởi đó chúng ta đánh giá bất cứ năm nào, hoặc bất
kỳ ngày nào, về vấn đề đó: Chúng ta tấn tới ở tầm cỡ nào?
Cuộc sống nói tới sự thay đổi và cải
thiện. Cuộc sống là tiếp thu và tấn tới. Dễ hay khó, vui hay buồn, mỗi ngày được
đo lường bằng cấp độ mà chúng ta thấy khác so với ngày hôm trước. Sara là một sinh
viên đoạt giải thưởng trong lớp học sự sống của bà. Sara biết cách thức để tiếp
thu từ mọi việc và người nào đến trên đường lối của bà. Đó là lý do tại sao bậc
thánh hiền có thể gọi cuộc sống của bà là tốt lành. Bởi những tiêu chuẩn thực nhất
của cuộc sống, Sara đạt tiêu chuẩn cao nhất khả thi.
Tôi từng đến nhà của phụ nữ kia là giáo
sư hội hoạ trong thành phố Nữu Ước. Tôi không làm chi khác hơn là thấy một mảng
rất khác thường trong các bức tranh của bà. "Tác
phẩm nghệ thuật" là cái tàn thuốc xìgà duy nhất, gắn vào một mảnh vải nhung đen,
đính trong cái khung màu vàng rất đẹp. Khi tôi hỏi người nữ nầy điều chi truyền
cảm hứng cho tác phẩm nghệ thuật đó, bà bật cười và giải thích rằng bà đã sáng tác
bực tranh ấy để dạy cho học trò của mình về giá trị của một cái khung. Bất cứ
điều gì cũng có thể trở nên xinh đẹp - thậm chí cái tàn thuốc xấu xí - khi được
đặt trong môi trường đúng đắn xung quanh.
Những gì vị giáo sư hội hoạ nói là đúng
về hội hoạ, và nó cũng rất thực về cuộc sống. Chúng ta xét đoán phạm trù cuộc sống
của chúng ta được quyết định bởi cách chúng ta đóng khung nó. Có phải chúng ta
nhìn cuộc đời của mình trong phạm trù chúng ta tấn tới bao nhiêu không? Hay có
phải chúng ta nhìn xem cuộc sống ấy trong các giới hạn chúng ta kiếm được bao
nhiêu không? Bối cảnh chúng ta cung ứng cho đời sống của mình sẽ quyết định cách
chúng ta nhìn xem phạm trù của nó.
Hãy thử điều này: Hãy chỉnh lại đời sống
của bạn. Hãy thử nhìn xem mọi sự đã xảy ra cho đến nay và mọi sự mà bạn hy vọng
cho tương lai trong các giới hạn bạn tiếp thu được bao nhiêu và tầm cỡ mà bạn sẽ
tiếp tục tấn tới.
Khi bạn khởi sự với cái khung xinh đẹp,
cuộc sống của bạn sẽ trở thành kiệt tác!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét