Di Sản Của Cuộc Sống
“Sa-ra hưởng thọ được một trăm hai mươi bảy
tuổi. Ấy là bao nhiêu năm của đời Sa-ra. Sa-ra qua đời tại Ki-ri-át-A-ra-ba,
tức là Hếp-rôn, thuộc về xứ Ca-na-an. Áp-ra-ham đến chịu tang cho Sa-ra và than
khóc người” — Sáng thế ký 23:1–2
Trong khi thực sự tiêu đề cho phần Ngũ
Kinh hàng tuần thường được tìm thấy trong vài từ đầu tiên của phần đọc, tiêu đề
không được lựa chọn một cách tùy tiện. Đây là phần mô tả một hoặc hai từ của
toàn bộ phân đoạn. Vì vậy, có một chút khó hiểu là tại sao phần đọc của tuần
này được gọi là Chayei Sarah: "Cuộc đời của Sarah", khi câu chuyện ấy khởi
sự với cái chết của Sara và kết thúc với sự sụp đổ của Ápraham. Nếu phần đọc bị
nẹp bởi sự chết, tại sao tiêu đề của nó lại nói về sự sống chứ?
Bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng hạng người
thực sự công bình trong thế gian được gọi là "sống"
ngay khi họ đã qua đi bên kia thế giới. Tại
sao chứ? Bởi vì người công bình để lại dấu vết sống động nơi trong những người theo
sau họ.
Có ba việc đã xảy ra trong phần đọc Ngũ
Kinh tuần này sau khi Sara qua đời. Thứ nhứt, Ápraham mua hang động Mặc-bê-la;
thứ hai, Ysác lấy Rêbeca làm vợ; và sau cùng, Ápraham kết hôn với một người nữ có
tên là Kêtura, nhưng rồi gửi quà tặng của con cái của nàng. Ba sự kiện nầy hiệp
lại mô tả mọi sự mà vì đó Sara đã tận dụng hết sự sống của bà.
Công việc cả cuộc đời của Sara là rao
truyền Lời của Đức Chúa Trời, định cư trong Đấng Thánh, và đảm bảo rằng di sản
của Ápraham sẽ tiếp tục mãi nơi Ysác. Sau khi bà qua đời, mảng bất động sản đầu
tiên trong xứ Israel đã được mua, khởi sự từ việc mua lại chính thức Đất Thánh.
Tiếp theo, Ysác có được người bạn đời là người đã cam kết cùng các giá trị mà
cha mẹ chàng đứng thay cho; họ hiệp nhau tiếp tục rao giảng Lời của Đức Chúa Trời.
Khi Ápraham xua con cái của vợ mới mình đi, chúng ta được nhắc nhớ đến thời điểm
Sara xua Aga và Íchmaên đi, bảo đảm rằng Ysác sẽ là người thừa kế duy nhất của Ápraham.
Ước nguyện sau cùng của Sara là phải bảo đảm rằng sứ mệnh của Ápraham sẽ được
tiếp tục bởi một mình Ysác, y như Đức Chúa Trời đã báo trước.
Trong khi phần Ngũ Kinh có thể khởi sự
với sự qua đời của Sara, nó tiếp tục mô tả mọi sự mà bà đã sống cho. Và đấy là
lý do tại sao phần ấy được gọi rất thích hợp là "cuộc
đời của Sara".
Chúng ta sống để làm gì chứ? Khi nhìn
xem thế giới, chúng ta muốn có những thay đổi nào chứ? Trong cuộc sống rất bận
rộn của chúng ta, đôi khi thật khó mà nghĩ rằng trải qua năm phút kế đó hoặc
vài ngày tới, hoặc một mình trải qua toàn bộ cuộc sống nầy. Nhưng chúng ta cần
phải suy nghĩ nhiều hơn mấy phút hay mấy ngày tới đây tạo nên cuộc sống của
chúng ta. Chúng ta cần phải suy nghĩ vượt ra ngoài cuộc đời của chúng ta và trong
cuộc sống gia đình của chúng ta và những người khác mà chúng ta giao tiếp với. Giờ
đây chúng ta có thể làm gì để trải qua chúng chứ? Chúng ta sẽ để lại di sản gì
chứ?
Khi chúng ta sống cuộc sống của chúng
ta theo một phương thức nắn đúc cho thế hệ kế tiếp, cuộc sống của chúng ta thực
sự không bao giờ kết thúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét