Giữ Theo Con Đường
“Bấy giờ, trong xứ bị cơn đói kém; sự đói kém
ấy lớn, nên Áp-ram xuống xứ Ê-díp-tô mà kiều ngụ” — Sáng
thế ký 12:10
Phần đọc Ngũ Kinh này bắt đầu với đủ loại
lời hứa với Ápraham nếu ông nắm lấy hành trình đầy thách thức đến vùng đất mới.
Đức Chúa Trời sẽ chúc phước cho ông và khiến ông thành một nước lớn. Ông sẽ là
người nhận lãnh từng ơn phước có thể tưởng tượng được.
Ápraham nghe theo lời hứa của Đức Chúa
Trời và đã thực hiện chuyến đi khó khăn đến một đất mà ông không biết. Và rồi
chuyện gì đã xảy ra? Ông không ở đó lâu dài và "trong xứ bị cơn đói kém…". Ápraham không có một
sự lựa chọn nào cả trừ ra phải qua xứ Ai cập.
Hừm? Điều gì đã xảy ra với các ơn phước
mà Đức Chúa Trời đã hứa vậy? Ápraham giữ phần của mình trong sự thoả thuận. Tại
sao Đức Chúa Trời không giữ phần của Ngài chứ?
Câu chuyện này thoạt đến trong trí: Nhà
nông kia có một con ngựa. Ngày nọ, con ngựa chạy đi mất. Mọi người trong làng đến
yên ủi nhà nông nầy. Ông nói: "Ồ, tôi không biết,
có thể đó là một điều xấu và có thể không phải là xấu đâu".
Vài ngày sau đó, con ngựa trở về trại
cùng với 20 con ngựa khác. (Rõ ràng con
ngựa đã kết với một số bạn!) Mọi người dân trong làng đến chúc mừng nhà nông
nầy: "Bây giờ ông đã có cả một chuồng ngựa". Nhà nông đáp: "Ồ, tôi không biết,
có thể đó là điều tốt và có thể không phải là điều tốt đâu".
Mấy ngày sau, con trai của nhà nông nầy
ra cỡi một trong những con ngựa mới. Con ngựa hoang dã kia ném anh ta xuống đất,
làm gãy chân người con. Mọi người trong làng đến yên ủi nhà nông nầy vì cớ tai
nạn. Một lần nữa, ông nói: "Ồ, tôi không biết,
có thể đó là một điều xấu và có thể không phải là xấu đâu".
Vài ngày sau, nhà cầm quyền tuyên chiến
và lập danh sách động viên các thanh niên. Họ đến tại làng rồi chở đi hàng trăm
thanh niên, ngoại trừ con trai của nhà nông nầy vì bị gãy chân. Nhà nông nói: "Bây giờ tôi biết, con ngựa của tôi bỏ đi là một điều
tốt lành!"
Ápraham biết rõ là ông không biết. Ông không
biết chương trình của Đức Chúa Trời. Ông không biết điều chi thực sự là tốt cho
ông hoặc điều chi thực sự là xấu. Mọi sự mà ông biết rõ ấy là Đức Chúa Trời đã lập
một lời hứa và bằng cách nào đó lời hứa ấy sẽ được ứng nghiệm. Cuối cùng, Ápraham
và Sara ra khỏi Aicập, hoàn toàn không hề hấn gì, và giờ đây, rất giàu có.
Quí bạn ơi, khi cuộc sống đưa chúng ta đến
với đủ loại ngã rẽ, chúng ta hãy nhớ rằng chẳng phải chúng ta đang điều khiển
chiếc xe. Chúa Toàn Năng đang dẫn dắt chúng ta, và Ngài biết chính xác nơi
chúng ta phải đến. Đôi khi dường như mọi chuyện không đi theo cách mà chúng
đáng phải xảy ra, nhưng chúng ta phải có đức tin đấy là một phần trong chương
trình của Đức Chúa Trời. Công việc của chúng ta là cứ giữ theo con đường, và
tin cậy Đức Chúa Trời lo liệu về các ơn phước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét