Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2016

TÔI TỚ KHIÊM NHƯỜNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI


TÔI TỚ KHIÊM NHƯỜNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI

Ta sẽ hạ mình xuống nhiều hơn nữa, tự xem mình là hèn mạt; dầu vậy, những con đòi nàng nói đó lại sẽ tôn kính ta — II Samuên 6:22

Trong phần đọc Kinh Thánh tuần này, chúng ta đọc về lễ khánh thành Đền Tạm cách vui mừng. Trong đó, chúng ta đọc thấy một lễ lạc khác – khi Hòm Giao Ước được đưa về Jerusalem trong thời Vua David. Tuy nhiên, đối với tất cả những điểm tương đồng giữa hai phần đọc này, chúng ta có thể tiếp thu bài học đầy năng quyền từ chỗ chúng khác nhau. Trong phần đọc kinh Torah, chúng ta đã chứng kiến ​tai vạ của sự kiêu ngạo ở trước mặt Đức Chúa Trời, trong khi ở phần đọc kia, chúng ta nhìn thấy sự khiêm nhường lớn lao trong sự thờ phượng Đức Chúa Trời.

Trong phần đọc của kinh Torah, hai con trai A-rôn, Nađáp và Abihu, đã dâng của lễ trái phép trước mặt Đức Chúa Trời. Trong khi họ đã có những ý định tốt - muốn phục vụ Chúa – bậc thánh hiền Do Thái giải thích rằng sự thờ lạy của họ bắt nguồn từ sự kiêu ngạo. Đức Chúa Trời không ra lệnh dâng của lễ, và cấp lãnh đạo, Arôn và Môise, không cho phép làm việc ấy. Tuy nhiên, Nađáp và Abihu cảm thấy rằng họ không cần xin phép ai cả. Trên tinh thần ngạo mạn nầy, họ đã đến quá gần Đức Chúa Trời, và kết quả là, họ đã bị hư mất.

Nhiều năm sau, David, vua của Israel, đã phục vụ Chúa với sự vui mừng cả thể. Khi Hòm Giao Ước được đưa về thành Jerusalem, đám rước đã nhiều lần dừng lại để các của lễ được dâng lên cho Đức Chúa Trời. Khi đám rước tiếp tục, David lãnh đạo dân chúng với việc ca hát và nhảy múa. Vợ ông, Micanh con gái của Saulơ, tưởng phần trình diễn công khai của David là không thích hợp cho một vị vua. Khi buổi lễ kết thúc, Micanh đã mắng chồng mình và nói: "Hôm nay vua Y-sơ-ra-ên được vinh hiển thay, mà ở trần trước mặt các con đòi của tôi tớ vua, làm như một kẻ không ra gì vậy!" (II Samuên 6:20). Đàng hoàng quá há, nàng nói, đâu là danh dự của vua chứ?

Hãy lắng nghe câu trả lời của David: Ta sẽ hạ mình xuống nhiều hơn nữa, tự xem mình là hèn mạt; dầu vậy, những con đòi nàng nói đó lại sẽ tôn kính ta (6:22). David đã không cáo lỗi cho hành vi của mình, nhưng thay vì thế đã thề sẽ cứ như thế nếu thấy cần thiết. Bởi vì, khi nói đến sự hầu việc Chúa, không một người nào là vua trừ ra Nhà Vua đích thực. Hết thảy chúng ta đều là tôi tớ khiêm hạ ở trước mặt Ngài. Như Vua David giải thích, sự khiêm nhường tối hậu ở trước mặt Chúa được chuyển thành sự tôn kính ở trước mặt nhiều người khác. Tuy nhiên, ở trước mặt Đức Chúa Trời không có công việc nào là quá thấp kém hoặc phần việc nào là quá tầm thường đối với một tôi tớ của Đức Chúa Trời.

Hãy xem xét cách thức chúng ta có thể phục vụ Đức Chúa Trời với sự khiêm nhường hiện nay. Chúng ta phải gạt bỏ cái tôi qua một bên để làm vinh hiển của Đức Chúa Trời như thế nào đây? Sự hầu việc Đức Chúa Trời với lòng khiêm nhu dẫn đến sự vinh hiển cao cả nhất. Như David đã viết:Song người hiền từ sẽ nhận được đất làm cơ nghiệp, và được khoái lạc về bình yên dư dật (Thi thiên 37:11).


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét