Kiểm Soát Sự Kiêu Căng
“Na-a-man, quan tổng binh của vua Sy-ri, là một người có quyền
trước mặt chủ mình, được tôn trọng lắm, bởi vì Đức Giê-hô-va dùng người giải
cứu dân Sy-ri; người này vốn mạnh mẽ và bạo dạn, song bị bịnh phung” — II Các Vua 5:1
Phần Kinh Thánh tuần này là câu chuyện nói
tới một người kiêu ngạo bị sỉ nhục. Vì như đã có nói trong Châm ngôn 11:2: "Khi kiêu ngạo đến, sỉ nhục cũng đến nữa; Nhưng
sự khôn ngoan vẫn ở với người khiêm nhượng”.
Câu chuyện diễn ra ngay sau khi Israel
đã bị đánh bại dưới tay của dân Aram. A-háp, vua của Israel, bị giết bởi một
cung thủ người Aram, Naaman, người đã bắn trực diện vào tim của A-háp. Thành
công này nhanh chóng đưa Naaman trở nên nổi tiếng, và ông trở thành Tổng Binh của
quân đội người Aram. Tuy nhiên, chiến thắng của ông đã nhanh chóng bị lu mờ bởi
một vấn đề cá nhân cấp tính. Naaman đã bị nhiễm tzara'at, hoặc bệnh phung, rất
giống bệnh ô nhiễm về da đã được bàn qua trong phần đọc Ngũ kinh tuần này.
Bậc thánh hiền Do Thái giải thích rằng
nguyên nhân gốc của chứng tzara'at là sự kiêu ngạo. Thái
độ ngạo mạn thường tự biểu hiện ở chỗ ngồi lê đôi mách, thường được xem là tội
lỗi dẫn đến tzara'at. Tuy nhiên, tận cốt
lõi của căn bệnh về mặt thuộc linh là kiêu ngạo. Trong trường hợp của Naaman,
thành công của ông trong việc giết chết vua Israel đã dẫn ông đến chỗ kiêu căng.
Ông tự coi mình là chiến binh vĩ đại nhất trên thế gian. Nhưng chính Đức Chúa
Trời là Đấng hướng mũi tên của Naaman vào thẳng trái tim của A-háp. Phần Kinh
Thánh chúng ta đọc vào thời điểm này liên quan đến cách thức Đức Chúa Trời chữa
lành cho Naaman cả hai: sự kiêu ngạo và chứng bịnh về da kia của ông.
Bước thứ nhứt trong việc phá vỡ sự kiêu
căng của Naaman đã làm cho ông ta khổ sở với tzara'at. Có nhiều việc không
gán cho sự sỉ nhục phải bị nhiễm với một chứng bịnh xấu xí khó chịu. Kế đó, giải
pháp cho nan đề của Naaman đến từ nô lệ của mình - một thiếu nữ người Do thái –
cô đã đề nghị rằng Naaman nên qua Israel để được chữa lành, nhất thiết buộc vị
Tướng được tôn trọng kia phải đến với kẻ thù để được cứu giúp.
Thế rồi, khi tìm ra vị tiên tri người Do
Thái, Êlisê, ông ta chỉ được tiếp bởi tôi tớ của Êlisê, là người đã khuyên
Naaman phải xuống tắm ở sông Giôđanh bảy lần để được lành. Lúc đầu, Naaman nổi giận
bởi những gì ông ta xem là lời khuyên ngu ngốc. Tuy nhiên, cuối cùng ông đã tuân
theo, ông xuống tắm trên sông Giôđanh, rồi quả thật đã được lành – không những
chứng bệnh về da, mà còn sự kiêu căng của ông ta nữa.
Tôi đã từng nghe lời khuyên sau đây về việc
đặt sự kiêu căng vào đúng chỗ của nó – hãy khoái lạc trong các thành tựu của
chúng ta thay vì là kiêu ngạo. Nếu tôi trao cho bạn tờ ngân phiếu rất nhiều tiền
và bạn gửi nó vào ngân hàng, có phải bạn lấy làm tự hào về bản thân mình không?
Tất nhiên là không! Bạn đã không kiếm được số tiền đó cho mình, mà bạn còn dại
dột nữa khi gửi nó vào đấy!
Tương tự như vậy, Đức Chúa Trời đã ban
cho hết thảy chúng ta với những tài khéo và khả năng. Ngài đã dẫn dắt chúng ta
đạt được các thành tựu của mình. Đây là những điều mà chúng ta có thể lấy làm
khoái lạc mà không rơi vào cái bẫy kiêu căng khi chúng ta nhận ra rằng mọi sự đã
được ban cho chúng ta bởi Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải là chúng ta đâu, mà là Đức
Chúa Trời Đấng xứng đáng với sự vinh hiển. Mọi sự chúng ta có thể làm là "kiểm tra tờ ngân phiếu" mà Ngài đã trao cho
chúng ta và phải biết ơn vì các phước hạnh của Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét