Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2016

DẠY DỖ CON TRẺ BỀ TRONG CỦA BẠN


Dạy Dỗ Con Trẻ Bề Trong Của Bạn
Trong ngày đó hãy giải nghĩa cho con trai ngươi rằng: Ấy vì việc Đức Giê-hô-va làm cho ta, khi ta ra khỏi xứ Ê-díp-tô — Xuất Êdíptô ký 13:8

Lưu ý độc giảBắt đầu lúc mặt trời lặn ngày 22 tháng 4 năm 2016, sự tưởng niệm Lễ Vượt Qua của dân Do thái sẽ diễn ra trong tám ngày tới, ch đến ngày 30 tháng 4. Một khi trong sự tưởng niệm Lễ Vượt Qua có ngày không làm việc, sự tin kính đã được chuẩn bị cho quí vị trước.

Bạn có nhớ là trẻ con thì giống với cái gì không? Trẻ nhỏ vốn háo hức muốn khám phá thế giới, để học hỏi và tấn tới. Những đứa trẻ nhỏ có thể giận dữ hay buồn bã, với hai hàng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt nhỏ bé quí báu của chúng, và rồi phút kế đó hết thảy chúng là nụ cười và rạng rỡ như ánh nắng mặt trời. Trẻ con biết phải sống như thế nào trong từng khoảnh khắc. Chúng không lo lắng về bữa ăn kế tiếp của chúng sẽ đến từ đâu. Chúng tin tưởng trọn vẹn rằng bố mẹ của chúng hoặc người giám hộ sẽ nhìn thấy nhu cầu của chúng phải được thoả. Chúng có đức tin đơn sơ và một tình yêu dành cho cuộc sống.

Một phần chính của lễ Vượt Qua tựu trung quanh câu nói chép rằng: Trong ngày đó hãy giải nghĩa cho con trai ngươi rằng: Ấy vì việc Đức Giê-hô-va làm cho ta, khi ta ra khỏi xứ Ê-díp-tô”. Huấn thị nầy dạy chúng ta phải dạy cho con cái mình câu chuyện Xuất Aicập từng năm một. Tuy nhiên, bậc thánh hiền Do Thái đưa ra cách giải thích khác; nó cũng có ý nói: "Vào ngày đó hãy nói cho con cái mình biết – đứa con bề trong của ngươi…". Mục tiêu của Seder [cuộc toạ đàm] không những chỉ là dạy cho thế hệ kế tiếp biết rõ Đức Chúa Trời là thành tín, toàn năng, và yêu thương. Điều đó cũng dạy cho chính mình và tái gắn bó với con cái mà chúng ta từng sống chung với – đầy dẫy sự hy vọng và đức tin đơn sơ.

Rachel Bluwstein Sela, được gọi là nữ thi sĩ Rachel, là một nhà thơ Do thái sống ở Đất Thánh vào đầu thập niên 1900. Mặc dù bản thân bà không có con cái, bà đã viết bài thơ đẹp đẽ này về sự quan sát bà có với trẻ con:

Nếu chúng ta có thể trở thành con trẻ, những đứa trẻ nhỏ, Đáng chúc phước thay cho Ngài là Đấng sẽ khiến chúng ta quên đi sầu khổ của thời buổi chúng ta. Với một con đường dài phía trước, chúng ta trở nên già đi, buồn rầu hơn, và hoài cổ.

Nhưng con trẻ linh hồn chúng như đoá hoa hồng ngắt lấy vui mừng như loài hoa dại, thế giới của chúng chưa qua đi, với mặt trời cười tươi trong những giọt lệ lấp lánh của chúng.

Nếu chúng ta chỉ có thể kết nối với sự vô tư như con trẻ mà chúng ta từng sở hữu! Rồi vào đêm Seder chúng ta có thể! Chúng ta có thể dạy cho con trẻ bề trong của chúng ta biết rằng hy vọng vẫn tồn tại. Chúng ta có thể nhớ rằng vô luận chúng ta bao nhiêu tuổi, phần còn lại cuộc đời của chúng ta có thể là phần tốt nhất trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta có thể tái kết nối với Đấng Tạo Hóa của chúng ta bằng đức tin đơn sơ, hiểu biết và tin tưởng rằng mọi nhu cần của chúng ta sẽ được thoả, bất cứ gì đến trên đường lối của chúng ta. Theo truyền khẫu Do Thái, đêm Vượt Qua được gọi là leil shimurim, có nghĩa là: "Một đêm của sự bảo hộ". Vào đêm này, chúng ta nhận ra rằng Đức Chúa Trời đang bảo hộ chúng ta vào mọi thời điểm - vậy tại sao chúng ta phải lo sợ chứ?

Trong suốt mùa lễ Vượt Qua này, chúng ta hãy phấn đấu cho những "linh hồn con trẻ như đoá hoa hồng" kia. Chúng ta hãy xóa đi những đám mây màu xám và sự tối tăm đang vầy lấy cuộc sống của người lớn. Hãy nói cho con trẻ bề trong của mình biết về sự cứu chuộc kỳ diệu của Đức Chúa Trời và được cảm thúc biết tin cậy và ngắt lấy "sự vui mừng như các đoá hoa dại" một lần nữa.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét