Không Phải Do Tình Cờ Đâu
“Người ta bẻ thăm trong vạt áo; Song sự nhất định do nơi Đức
Giê-hô-va mà đến” — Châm ngôn 16:33
Về sự hẹn hò tại thành Jerusalem, sự việc
rất phổ biến giữa vòng những người nam người nữ là họ được một người mai mối
chuyên nghiệp gán ghép và định ra một ngày nào đó. Một chàng thanh niên, dù là
sống đàng hoàng, có học, và quyến rũ, đã có một thời khó nhọc hẹn hò lần thứ
hai với bất kỳ thiếu nữ nào mà chàng đã gặp gỡ. Các bà mối gán việc này cho một
vết sẹo lớn, xấu xí chạy dọc theo gò má của một thanh niên như là kết quả của một
sự rủi ro đã xảy ra khi người còn nhỏ. Các bà mối ít gọi đến chàng hơn, và sau
đó hầu như không nói tới.
Một ngày nọ, bà mối thấy phấn khởi. Bà
ta đã tìm gặp một thiếu nữ sẵn sàng để gặp anh ta. Chàng trai ăn mặc đẹp nhất cho
ngày hẹn hò, nhưng anh ta chẳng biết làm sao để che giấu vết sẹo kia đi. Khi
anh ta biết ngày hẹn rồi, tấm lòng anh ta như chùng xuống vì anh ta thích ngay nàng
ấy và biết rõ rằng cơ hội để cô ấy cũng cảm thấy y như vậy là mong manh. Tuy
nhiên, cả hai ít để ý đến việc đó rồi lo thực hiện một sự kết nối nhanh.
Đến khi chiều xuống, thiếu nữ ấy cảm thấy
yên tâm đủ để hỏi làm sao mà chàng đã có vết sẹo đó. Chàng kể cho nàng nghe câu
chuyện khi anh còn nhỏ, chàng nhìn thấy một cô bé đang bị những gả Ả rập truy
đuổi và đe doạ tìm cách để làm tổn thương một thiếu nữ Do Thái. Mặc dù chàng chỉ
là một thiếu niên, chàng thách thức mấy gã nguy hiểm kia rồi đánh nhau với
chúng, nhưng có một gã đã rạch trúng gò má anh cách tồi tệ như thế. Đấy là lý
do tại sao chàng có vết sẹo đó.
Khi chàng trai kể xong câu chuyện của
mình, thiếu nữ này trắng bệt ra như một con ma. Nàng lấy làm kinh khủng, chàng nghĩ
thế. Nhưng thay vì thế, nàng đáp: "Em là cô gái nhỏ
đó. Anh đã cứu mạng em”. Không cần phải nói nữa, vết sẹo kia không hề làm phiền
cô khi ấy và hai người đã thành hôn trong hạnh phúc vài tháng sau đó.
Một sứ điệp cơ bản của câu chuyện là cách
thức Đức Chúa Trời đã phối hiệp các sự kiện mặc dù cuộc sống dường như có vẻ trái
ngược. Chúng ta thích loại chuyện này bởi vì chúng nhắc cho chúng ta nhớ đến sự
thật sâu sắc rằng chẳng có gì là tình cờ cả. Sự việc dường như là tình cờ thực
sự là một chương trình. Những gì có vẻ như trùng hợp ngẫu nhiên luôn là Sự Tễ
Trị Thiêng Liêng.
Sách Châm ngôn nói điều đó theo cách
này: “Người ta bẻ
thăm trong vạt áo; Song sự nhất định do nơi Đức Giê-hô-va mà đến”. Ngay cả một việc gì
đó dường như có vẻ ngẫu nhiên như một trò xổ số đều được quyết định bởi Đức
Chúa Trời.
Các rabi Do Thái đã dạy: "Mọi sự Đức Chúa Trời làm đều là tốt nhứt. Nếu cái lá
cỏ đu đưa kia do Chúa dựng nên và quan trọng cho sự ứng nghiệm mục đích của Sự
Sáng Tạo, huống hồ gì khi nói tới nhân loại". Chúng ta hãy nhớ rằng
không một việc gì xảy ra cho chúng ta hôm nay là trùng hợp ngẫu nhiên và mọi sự
đều chính xác như đáng phải có.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét