Vào Mùa Hạn Hán
“Phước thay cho người mà Chúa đã
chọn và khiến đến gần, đặng ở nơi hành lang Chúa: Chúng tôi sẽ được no nê vật tốt
lành của nhà Chúa, là đền thánh của Ngài” — Thi
thiên 65:4
Tôi không bao giờ quên cái ngày mà tôi đến
với Bức Tường Phía Tây để cầu nguyện ở giữa mùa Đông lạnh lùng kia. Trong xứ Israel,
nếu trời không mưa vào mùa Đông, thì trời chẳng có mưa chi hết. Chúng ta có một
mùa mưa, và chúng ta phải nương cậy vào bất cứ điều chi mưa xuống trong thời
điểm đáng có nước nhiều nhất trong năm. Mùa Đông giá lạnh ấy, người ta bắt đầu
lo sợ. Khi tôi đến gần bức tường, tôi thấy một ông cụ khoác áo choàng cầu
nguyện đang ngước nhìn lên bầu trời. Ông ấy cứ hét lên từ “Geshem”, có nghĩa là “mưa” thiệt là nhiều lần, chan chứa với tình cảm nhiều lắm ở
trong đó. Qua ngày sau, trời bắt đầu mưa thẳng thét trong ba ngày!
Theo bậc thánh hiền Do thái, David đã sáng
tác Thi thiên 65 vào thời điểm hạn hán khác trong xứ Israel. Thi thiên là một
lời cầu xin trời mưa xuống và thậm chí ngày nay còn được đọc lên khi chúng ta thiếu
mưa trong Israel. Đức Chúa Trời đã ban cho dân Do thái một xứ thật là tuyệt vời;
tuy nhiên, đây là một xứ thường hay có những kỳ hạn hán. Tại sao Đức Chúa Trời lại
chọn một xứ như thế cho tuyển dân của Ngài chứ?
Trong Phục truyền luật lệ ký 11:10–14, Đức
Chúa Trời đã giải thích bản chất của đất đai thuộc Israel cho người dân Do thái
biết. Ngài phán: “Vì xứ
ngươi sẽ vào nhận lấy chẳng phải như xứ Ê-díp-tô, là nơi mình đã ra khỏi . . .”. Trong xứ Aicập, họ không lo
lắng về mưa. Dòng sông Nile sẽ tưới đất thường xuyên và nhờ đó có nước rất là
dư dật. “nhưng xứ các ngươi sẽ đi vào nhận lấy đó, là một xứ có núi và
trũng, nhờ mưa trời mà được thấm tưới”. Israel là một xứ chỉ được tưới tiêu duy
nhất bởi Đức Chúa Trời mà thôi. “Vậy, nếu
các ngươi chăm chỉ nghe các điều răn ta truyền cho các ngươi ngày nay, hết
lòng, hết ý kính mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, và phục sự Ngài, thì ta sẽ
cho mưa mùa thu và mưa mùa xuân xuống thuận thì tại trong xứ các ngươi”. Mưa
của xứ Do thái phải nương cậy vào mọi hành động và sự cầu nguyện của dân sự.
Khi không có một cơn mưa nào và hạn hán bước
vào, mọi người đều ngước mặt lên trời. Và đấy chính xác là phương thức mà Đức
Chúa Trời vốn mong muốn như thế. Đức Chúa Trời muốn có một mối quan hệ với chúng
ta. Đôi khi, một cơn hạn hán là cách thức Chúa kêu gọi chúng ta phải chú ý đến
Ngài. Cuối cùng, sự rủa sả của một cơn hạn hán có thể trở thành ngồn phước hạnh
lớn lao nhất khi nó đưa chúng ta đền gần với Đức Chúa Trời hơn bao giờ.
Trong Thi thiên 65 David đã viết: “Phước thay cho người mà Chúa
đã chọn và khiến đến gần, đặng ở nơi hành lang Chúa”. Đôi
khi Đức Chúa Trời đầy chúng ta ra rồi ban cho chúng ta một mùa hạn hán trong đời
sống của chúng ta. Đấy có thể là một cơn hạn tài chính hay một cơn hạn về các
mối quan hệ hoặc về sức khoẻ của chúng ta. Nhưng khi Đức Chúa Trời chọn chúng
ta vì một cơn hạn hán, thì cũng một thể ấy Ngài có thể đem chúng ta lại gần với
Ngài hơn. Chúng ta từng đến gần với Đức Chúa Trời, chúng ta có thể phá vỡ cơn
hạn hán và Ngài sẽ phủ lên chúng ta với một trận mưa dư dật và nhiều phước hạnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét