Kết Quả Công Lao Động
Của Đức Chúa Trời
“Ta đã
làm nên dân nầy cho ta, nó sẽ hát khen ngợi ta. Song, hỡi Gia-cốp, ngươi chẳng
từng kêu cầu ta! Hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi đã chán ta!’” — Êsai 43:21–22
Trong mọi lứa tuổi, người ta thường hay thắc
mắc một câu về thần học như thế nầy: Nếu Đức Chúa Trời có mọi sự và chẳng thiếu
chi hết, thế thì tại sao Đức Chúa Trời lại chọn dựng nên con người?
Thường thì có câu trả lời như vầy: từ tình
yêu thương Đức Chúa Trời đã dựng nên chúng ta và mong muốn có một mối quan hệ
với chúng ta. Tuy nhiên, để cho sự việc ấy xảy ra, Đức Chúa Trời trước tiên ban
cho chúng ta được tự do lựa chọn. Quan hệ bắt buộc không phải là một mối quan
hệ bắt nguồn từ chỗ yêu thương đích thực. Đấy chẳng phải là tình yêu thương. Vì
vậy, Đức Chúa Trời đã dựng nên chúng ta, cùng với linh hồn tin kính của chúng
ta, phải có những khát khao và cảm xúc, chúng có thể dẫn chúng ta đi lạc lối.
Đức Chúa Trời cũng đưa chúng ta vào mọi loại
thách thức, đặt chúng ta vào một vị trí mà ở đó chúng ta phải chọn giữa đúng và
sai, giữa thiện và ác, giữa đức tin và thất vọng, giữa Đức Chúa Trời và cái chi
đó khác hơn Ngài. Đức Chúa Trời ban cho chúng ta ý chí tự do hầu cho chúng ta sẽ
chọn lấy Ngài.
Vấn đề, ấy là đôi khi chúng ta không chọn
Ngài. Có khi chúng ta không đương cự lại nổi với sự cám dỗ. Trong các trường
hợp thể ấy, chúng ta phủ nhận mục đích của Đức Chúa Trời cho sự tồn tại của chúng
ta và làm yếu đi mối quan hệ của chúng ta với Ngài.
Trong phần đọc Kinh Cựu Ước tuần nầy, Đức
Chúa Trời đã than phiền về dân Israel, họ đã làm đúng như thế. Theo lời lẽ của
tiên tri Êsai: “Ta đã
làm nên dân nầy cho ta, nó sẽ hát khen ngợi ta. Song, hỡi Gia-cốp, ngươi chẳng
từng kêu cầu ta!” Đức Chúa Trời dựng nên chúng ta cho chính mình Ngài
để chúng ta sẽ kêu cầu Ngài và có một mối quan hệ với Ngài. Nhưng vào thời điểm
nầy, Israel đã chọn lựa thật nghèo nàn và đã không chọn mối quan hệ với Đức
Chúa Trời.
Bậc thánh hiền người Do thái giải thích tình
huống nầy với thí dụ sau đây. Người kia đi ra chợ rồi hình dung những thứ mình
sẽ mua. Người ấy để ý thấy gian hàng kia, ở đó người ta trả 4 hào (tiền Anh) để
mua một cân quả hạch. Đối với ông ta, rõ ràng là quả hạch còn có cái vỏ, người
ta đã trả hai hào để lấy nửa cân vỏ quả hạch. Vì vậy ông ta mới quyết định bán
đi thứ vỏ hạch đã vứt đi để lấy 4 hào cho một cân, điều nầy rất lý thú đối với
đám đông. Người ta đã cười nhạo ông ta, họ nói: “Đồ điên, người ta mua
mấy cái vỏ chỉ để lấy quả hạch ở trong chúng. Còn mấy cái vỏ không thì mua làm
gì?”
Tương tự, Đức Chúa Trời dựng nên chúng ta với
bản chất có đầy nhược điểm, mà cũng là kết quả công lao động của Ngài nữa. Nếu chúng
ta chọn các xu hướng tiêu cực của mình, khi ấy chúng ta hết thảy trở thành cái
vỏ – trống rỗng, và chẳng có mục đích gì hết. Mục tiêu của chúng ta trong cuộc
sống là phải ít “vỏ” và
nhiều “hạt”, bằng cách chọn Đức Chúa Trời và sự nhân từ
mỗi ngày trong đời sống của chúng ta. Hôm nay, khi chúng ta lo toan cuộc sống
của mình, chúng ta hãy tìm kiếm những cách thức để trở nên nhiều cho Đức Chúa
Trời là Đấng đã dựng nên chúng ta bằng cách chọn lấy sự tử tế, sự tốt lành và
sự tin kính.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét