Đức Chúa Trời Sẽ Luyện
Lọc Tấm Lòng Của Chúng Ta
“Chúa
khiến người ta cỡi trên đầu chúng tôi; Chúng tôi đi qua lửa qua nước; Nhưng
Chúa đem chúng tôi ra nơi giàu có” —
Thi thiên 66:12
Theo luật pháp của người Do thái, những cái
chén chúng ta dùng để ăn phải rất là sạch sẽ. Thực ra, nói như vầy có nghĩa là
bất cứ cái chi mới mẻ đều được làm từ thủy tinh, kim loại, và theo một số ý
kiến, làm bằng đồ gốm, trước tiên phải được nhúng vào mikveh, một bộ phận nghi thức đặc biệt bằng nước có chứa gần
như là nước mưa. Thêm nữa, một khi luật pháp của người Do thái cho rằng sửa và
thịt không được ăn chung hay nấu chung với nhau trong cùng một cái nồi, để đổi
nồi thịt thành nồi sửa, hay để làm sạch cái nồi đã bị dơ, người ta có thể sử
dụng nước nóng hay sử dụng lửa.
Vì vậy, hai phương pháp luyện lọc là lửa và
nước.
Trong Thi thiên 66, David đưa ra phần tham
khảo đến cả hai phương pháp luyện lọc khi mô tả sự đau khổ của dân Do thái trải
qua các thế đại: “Chúng tôi đi qua nước qua lửa”. Lửa thiêu đốt và hủy
diệt, thực vậy, dân Do thái đã chịu đựng nhiều thế kỷ hành hại và hủy diệt. Nước
có thể phủ lút và nhấn chìm; nó có thể biểu tượng hoá cho nước mắt. Người Do
thái đã đổ ra rất nhiều nước mắt, nhiều nổi buồn rầu phủ lút, giáng trên họ
trong vai trò một dân tộc.
Tuy nhiên, những kinh nghiệm đau thương nầy
đã nung nấu trong linh hồn của người Do thái chẳng phải là luống nhưng đâu. Hết
thảy đều là những phương thức mà Đức Chúa Trời đã luyện lọc tấm lòng của dân sự
Ngài và đem họ đến gần Ngài hơn. Ngọn lửa thiêu đốt mất tội lỗi. Nước thanh tẩy
cho linh hồn. Chúng cùng nhau tạo ra một con người chững chạc, công bình hơn.
Phần tốt nhứt trong câu nầy là cách nó kết
thúc. David viết: “Nhưng
Chúa đem chúng tôi ra nơi giàu có”. Từ ngữ Hybálai được
sử dụng trong câu nầy nói tới “giàu
có, abundance”, là
revayah, chính xác là cùng một từ được sử dụng trong
mệnh đề nầy ai cũng biết hết, từ các Thi thiên: “Chúa xức dầu cho đầu tôi,
chén tôi đầy tràn” (Thi
thiên 23:5). Ở
đây, từ ngữ revayah được sử dụng để nói
đến “đầy tràn, overflows”. Kết nối hai câu nầy
lại với nhau, bậc thánh hiền Do thái dạy rằng khi Đức Chúa Trời đưa đến cho
chúng ta những thử thách bằng lửa hay bằng nước, và bởi đức tin chúng ta đi qua
chúng, Ngài sẽ đưa chúng ta đến một chỗ mà ở đó chén chúng ta thật đầy tràn. Đức
Chúa Trời không những ban cho chúng ta đủ để bù đắp cho chúng ta về mọi rối rắm.
Đức Chúa Trời sẽ ban cho chúng ta nhiều hơn là đủ và nhiều hơn chúng ta xứng
đáng vì Ngài là một Đức Chúa Trời đáng kính sợ, tử tế, có lòng thương xót và
rời rộng.
Quí bạn ơi, tôi muốn khích lệ chúng ta hết
thảy, là khi nếm trải những thử thách trong cuộc sống – dù chúng lớn hay nhỏ, bằng
lửa hay nước – chúng đều có một mục đích. Đức Chúa Trời đang nhìn thấy đau khổ
của chúng ta, và chúng ta không chịu khổ trong luống nhưng. Đức Chúa Trời muốn
ban cho chúng ta cái chén thật đầy tràn kia, và Ngài sẽ làm như vậy khi chúng
ta trải qua tiến trình luyện lọc và chắc chắn đã được thanh tẩy, thanh sạch,
công bình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét