Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2015

ĐỪNG CHO VIỆC GÌ LÀ HIỂN NHIÊN


Đừng Cho Việc Gì Là Hiển Nhiên
Các con trai thầy tế lễ A-rôn sẽ châm lửa trên bàn thờ, chất củi chụm lửa — Lêvi ký 1:7 

Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần nầy, khi chúng ta học về các buổi thờ phượng, Kinh thánh cho chúng ta biết rằng các thầy tế lễ buộc phải châm lửa mỗi ngày trên bàn thờ, nơi các con sinh đã được bày ra. Tuy nhiên, chúng ta biết rõ từ truyền khẫu Do thái rằng, một ngọn lửa đã đến thẳng từ trời để thiêu đốt từng con sinh mà người Do thái trình dâng. Tại sao là cần thiết phải châm lữa khi ngọn lửa không cứ cách nào đó đều đến thẳng từ Đức Chúa Trời?

Bậc thánh hiền Do thái giải thích rằng “chúng ta không nương vào các phép lạ”. Chúng ta phải làm mọi việc cho chính mình.

Tương tự, truyền khẫu cho chúng ta biết rằng Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm không bao giờ trở nên thích ứng với buổi thờ phượng Yom Kippur, Ngày Lễ Chuộc Tội, khi Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm bước vào Nơi Chí Thánh. Tuy nhiên, mỗi năm, trong mấy trăm năm, một người phụ tá đã được chỉ định cho Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm đương niên phụ vào công việc khiến cho ông không thích ứng được hay không thể hoàn thành buổi thờ phượng nầy. Một lần nữa, bậc thánh hiền giải thích: “Chúng ta không nương vào các phép lạ”.

Mặc dù theo truyền thống của người Do thái, đã có không ít hơn 10 phép lạ đã xảy ra trong Đền Thờ mỗi ngày, chúng ta đã bị cảnh báo là đừng nương cậy vào chúng. Tuy nhiên, ở nhiều chỗ khác trong Kinh thánh, chúng ta được truyền cho phải tin theo các phép lạ. Hơn nữa, chúng ta được khích lệ phải nhắm tới các phép lạ của Đức Chúa Trời trong đời sống của chúng ta. Chúng ta được điều tới chỗ phải tin cậy trọn vẹn vào Đức Chúa Trời và chỉ nương cậy vào Ngài, chớ không nương vào con người. Vì thế, bậc thánh hiền đã có ý gì khi dạy dỗ chúng ta bằng cách bảo chúng ta “đừng nương cậy vào phép lạ”?

Điều nầy thực sự là một cách nói khác như sau: “Chúng ta không xem phép lạ là điều hiển nhiên”. Bằng cách làm phần của mình, các thầy tế lễ đang chứng tỏ rằng trong khi họ nương cậy trọn vẹn vào Đức Chúa Trời và tin theo các khả năng của Ngài, họ không xem họ (hay Ngài) là hiển nhiên trong từng phút một. Không có một nhận thức nào về quyền làm phép lạ hoặc vô ơn trước các phép lạ mỗi ngày của Đức Chúa Trời.

Hôm nay, có thể chúng ta không có phép lạ trong sự thờ phượng ở Đền Thờ, nhưng có nhiều phép lạ trong đời sống của chúng ta. Sức khoẻ của chúng ta là phép lạ cũng như sự chữa lành khỏi tật bệnh vậy. Những mối quan hệ và hôn nhân của chúng ta là các phép lạ. Sự sống chúng ta mỗi ngày là một phép lạ đến từ Đức Chúa Trời. Trong khi chúng ta vẫn tiếp lấy các phép lạ nầy mỗi ngày, chúng ta buộc phải lo liệu phần của mình trong việc biến những thực tại nầy ra rõ ràng trong đời sống của chúng ta.


“Chúng ta không nương vào các phép lạ” ý nói rằng chúng ta công nhận các phép lạ trong đời sống chúng ta và nhận biết rằng chúng là các ân tứ mà Đức Chúa Trời ban cho. Chúng ta hy vọng và cho rằng chúng ta sẽ tiếp tục nhận lãnh các phước hạnh nầy đến từ Đức Chúa Trời, nhưng chúng ta không đòi hỏi chúng hay xem chúng là hiển nhiên. Chúng ta tán thưởng chúng theo cách mới mẻ từng ngày một trong đời sống của chúng ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét