Có Một Sự Hiện Diện Thật Dễ Chịu
“Cả hội
chúng Y-sơ-ra-ên bèn lui ra khỏi mặt Môi-se . . .” — Xuất Êdíptô ký 35:20
Phân đoạn Kinh thánh đọc tuần nầy khởi sự
bằng cách thuật lại cho chúng ta biết rằng “Môi-se nhóm hết hội chúng Y-sơ-ra-ên lại” (Xuất Êdíptô ký 35:1). Khi ấy Môise tiến
hành dạy dỗ dân sự về ngày Sa-bát và ông cung ứng cho họ nhiều chi tiết liên
quan đến cấu trúc của Đền Tạm. Mấy câu sau đó, Kinh thánh cho chúng ta biết
rằng ““Cả hội
chúng Y-sơ-ra-ên bèn lui ra khỏi mặt Môi-se . . .”. Tuy nhiên, nếu chúng ta biết rõ con
cái Israel hiện diện ở trước mặt Môise, tại sao chúng ta cần phải được thuật
cho biết khi họ tiếp thu xong, họ bèn lui ra “khỏi mặt Môise”? Có gì đó chưa rõ chăng?
Có bao giờ bạn gặp ai đó, người ấy có một sự
hiện diện mà bạn cảm thấy khác biệt một khi bạn ở gần họ không? Có lẽ bạn biết
ông Nội của mình, là người khiến cho bạn cảm thấy mình được yêu thương và có
giá trị. Hay, có thể đó là vị cố vấn, là người khiến cho bạn cảm thấy phấn
khích và được động viên. Có khi cuộc gặp gỡ với một người lạ có sức thu hút
mảnh liệt khiến cho chúng ta mong muốn mình sẽ trở thành một người tốt hơn. Có
một số người mà sự có mặt của họ dễ cảm thấy lắm – rồi bằng cách ở trong sự
hiện diện của họ, chúng ta có được một cái chạm rất quan trọng.
Học biết Môise vốn có ảnh hưởng nầy trên
nhiều người khác chẳng có gì là đáng kinh ngạc cả. Khi Ngũ Kinh chuyên nói rằng
dân Israel lui ra khỏi mặt của Môise, Kinh thánh đang nói cho chúng ta biết
rằng sự hiện diện của Môise có một cái chạm lớn lắm trên dân sự khi họ giáp mặt
với ông. Họ lui ra khỏi Môise như một con người khác biệt hơn khi họ đến với
ông lần đầu tiên. Họ cảm thấy được nâng đỡ và thấy rất là phấn khích.
Trong truyền khẫu của Do thái giáo, Rabi
Shammai dạy: “Hãy chào tiếp từng người với một tư thế thật
là dễ chịu”. Chúng
ta không cần phải có sự hiện diện của Môise mới có một sự hiện diện năng động
và dễ chịu. Chúng ta có thể khởi sự với một nụ cười, một lời nói khích lệ, hay hỏi
han ai đó họ mạnh giỏi thể nào theo cách chân thành. Không một người nào chịu
lui ra khỏi mặt chúng ta chính xác y như khi họ đến gặp chúng ta. Một nụ cười
nồng ấm có thể có những tác động trỗi hơn sự suy tưởng của chúng ta nữa là.
Một vị rabi tại thành Jerusalem từng nói về
một học viên kia, ông ta đã từ bỏ lối sống của một người Do thái thế tục một
cách hoàn toàn, ông ta tách khỏi Lời của Đức Chúa Trời hay bất kỳ một truyền
thống nào của người Do thái. Khi vị rabi hỏi han học viên nầy điều chi đã khiến
cho ông phải thay đổi đường lối của mình, học viên ấy giải thích rằng ông ta
lớn lên trong môi trường Do thái thế tục, nhưng đã có một cụ già, cụ rất tinh ý
và đội yarmulke [mũ chõm] trên đầu
mình. Cụ già ấy luôn luôn chào đón ông ta với sự ấm áp và nhiệt tình. Về sau
trong cuộc sống, khi học viên đó nhận ra rằng mình muốn có một cuộc sống nhiều
ý nghĩa hơn, ông nhớ lại nụ cười đặc biệt và thấy phấn khích hơn khi bước vào
chủng viện của người Do thái để nghiên cứu Kinh thánh.
Hôm nay, hãy tìm cách đón tiếp mọi người bạn
gặp gỡ với một tư thế thật là dễ chịu đi. Hãy để cho sự sáng của khuôn mặt bạn
chiếu rọi nơi từng cá nhân. Bạn không bao giờ biết được điều chi chạm đến bạn
có thể làm cho linh hồn của bạn sẽ được kích động thêm nhiều hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét