Thứ Tư, 5 tháng 9, 2018

TIẾNG GỌI TỈNH THỨC CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI



Tiếng Gọi Tỉnh Thức Của Đức Chúa Trời
Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan — Thi thiên 90:12

Đồng hồ báo thức của bạn là bạn hay là thù? Khi câu chuyện dí dỏm nói như sau: Đồng hồ báo thức của tôi và tôi đã có một trận đánh. Nó muốn tôi đứng dậy, tôi đã từ chối. Mọi thứ leo thang. Bây giờ tôi tỉnh táo, và nó bị hỏng. Tôi không chắc ai sẽ thắng. . .

Công việc của đồng hồ báo thức là thức chúng ta dậy hầu cho chúng ta sẽ bắt đầu một ngày mới. Tuy nhiên, trong khi có người coi đây là một ơn, những người khác thì coi nó là một kẻ thù. Bất luận lập trường của bạn về giá trị của đồng hồ báo thức là gì đi nữa, hầu hết sẽ đồng ý rằng nếu bạn muốn sống có kết quả, đồng hồ báo thức là điều cần thiết cho hầu hết chúng ta khởi sự một ngày.

Nhưng bạn đã bao giờ xem việc cần một tiếng gọi đánh thức để bắt đầu một năm mới chưa? Tuy nhiên, đối với người Do Thái trên toàn thế giới, đấy chính xác là cách chúng ta khởi sự năm mới — với một tiếng gọi thức tỉnh bằng cách sử dụng đồng hồ báo thức đã được chính Đức Chúa Trời ấn định. Chúng ta gọi nó là shofar, một cây kèn được chế tác từ sừng cừu đực, và đó là phần chính trong các buổi thờ phượng về ngày Rosh Hashanah. Thực vậy, tiếng gọi tỉnh thức được lập trình theo Kinh Thánh: “Vào ngày thứ nhứt của tháng thứ bảy có một sự nhóm hiệp thánh . . . đó là ngày cho các ngươi trổi kèn lên”. Theo truyền khẩu Do Thái, ngày thứ nhứt của tháng Hê-bơ-rơ Tishrei là khi con người trước tiên được dựng nên, và vào ngày này, mỗi năm, nhân loại bắt đầu một năm mới. Chúng ta khởi sự với tiếng gọi tỉnh thức.

Nhưng tại sao chúng ta cần tiếng gọi tỉnh thức chứ?

Món quà lớn lao nhất của Đức Chúa Trời cho loài người là thời gian, nhưng nó không phải là không có giới hạn. Vô luận chúng ta là ai, vẫn chỉ có 24 giờ trong một ngày, 365 ngày một năm, và tuổi thọ trung bình thảy đều quá ngắn ngủi. Thông thường, chúng ta trải qua cuộc sống trong một "giấc ngủ", không thực sự cai quản những gì chúng ta làm hay suy nghĩ về lý do tại sao chúng ta làm việc đó. Thường thì, chúng ta nếm trải các thói quen hàng ngày của mình như dở sống dở chết, không có ý nghĩa và không có mục đích. Chúng ta để những khoảnh khắc quý báu trôi qua và không nhận thấy mọi vẻ đẹp ở xung quanh chúng ta. Có người đến với phần cuối cuộc đời của họ và nhận ra rằng họ đã ngủ theo cách của mình suốt thôi; những người khác không bao giờ tỉnh thức khỏi trạng thái mộng mơ của họ và cứ tin rằng họ sẽ sống cho đến đời đời.

Đây là điều mà tác giả Thi thiên đã nghĩ đến khi ông viết: Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan (Thi thiên 90:12). Chỉn khi chúng ta tỉnh thức với thực tế rằng mỗi ngày đều có một kết cuộc và từng đời sống cũng một thể ấy, chúng ta sẽ thực sự sống theo ý nghĩa đích thực nhất của câu Kinh Thánh ấy. Chỉn khi ấy chúng ta mới sử dụng thời gian của mình cho những gì là quan trọng nhất. Chúng ta đừng trì hoãn chi nữa, hãy nhấn nút “báo lại” đi.

Trong khi bạn có thể mừng năm mới vào ngày 1 tháng 1, bạn có thể bắt đầu cách tươi mới hơn hôm nay. Hãy khởi sự mỗi ngày khi chúng ta bắt đầu năm mới — với sự rõ ràng, năng lực và sự đánh giá mới cho cuộc sống. Mỗi ngày, chúng ta hãy yêu thương, dâng hiến và phục vụ, hầu cho khi sự yên nghỉ đời đời của chúng ta đến, chúng ta đã sử dụng thì giờ được phân bổ cho chúng ta cách trọn vẹn và tốt đẹp.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét