Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2018

ĐÁP TRẢ ƠN KÊU GỌI


Đáp Trả Ơn Kêu Gọi
Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Giô-na lần thứ hai mà rằng: Ngươi khá chờ dậy! Hãy đi đến thành lớn Ni-ni-ve, và rao cho nó lời ta đã dạy cho ngươi — Giô-na 3:1‑2

Yom Kippur, Ngày Chuộc Tội, là một ngày mà chúng ta hối tiếc tất cả những hành vi sai trái của mình. Chúng ta cầu xin Đức Chúa Trời tha thứ cho chúng ta vì mọi tội lỗi của chúng ta. Tuy nhiên, khi chúng ta đọc sách Giô-na vào buổi chiều lễ Yom Kippur, chúng ta nhận ra rằng ngày này không những nhắm tới sự hối tiếc các việc xấu xa mà chúng ta đã phạm; mà ngày này còn là về việc công nhận những điều tốt đẹp mà chúng ta đáng phải làm, song không làm. Về các việc ấy, chúng ta cũng phải cầu xin ơn tha thứ.

Sách Giô-na, ở tận cốt lõi của nó là một câu chuyện nói tới sự ăn năn. Nó bắt đầu với Đức Chúa Trời kêu gọi Giô-na và buộc ông phải đi tới thành phố gian ác Ni-ni-ve để cảnh cáo họ về sự hủy diệt hầu đến nếu họ không thay đổi đường lối của họ. Câu chuyện kết thúc với toàn bộ thành phố, một trong những địa điểm gian ác nhất trên địa cầu, đã dấn thân vào sự ăn năn. Bài học nằm ở phần đầu và cuối câu chuyện, ấy là nếu sắc dân gian ác Ni-ni-ve có thể ăn năn, thì chúng ta cũng một thể ấy.

Tuy nhiên, ở giữa phần đầu và cuối của quyển sách là một câu chuyện khác - một câu chuyện tập trung chủ yếu vào Giô-na và hình thành phần quan trọng của quyển sách. Phần này của câu chuyện không phải là về thứ dân gian ác quay trở lại với Chúa. Thay vì thế, câu chuyện nói tới một người công bình chạy trốn khỏi mặt Đức Chúa Trời và cố gắng thoát né sứ mệnh của mình cho đến khi ông nắm lấy sứ mệnh ấy vào lúc sau cùng.

Bạn thấy đấy, vào ngày lẽ Yom Kippur, tưởng nhớ những sai lầm trong quá khứ của chúng ta là chưa đủ. Chúng ta cũng cần phải nắm bắt hết mọi cơ hội mà chúng ta đã đánh mất. Đã đến lúc phải nhũ lòng đâu là ơn kêu gọi của chúng ta trong cuộc sống, và chúng ta có thực sự sống theo ơn kêu gọi đó hay không!?! Đến cuối ngày trọng đại này, chúng ta sẽ nhận được ơn tha thứ cho các sai lầm của mình. Chúng ta có một danh sách rất rõ ràng; chúng ta đang bắt đầu cuộc sống mới. Thắc mắc là: Chúng ta sẽ làm gì với ơn kêu gọi ấy?

Mọi người đều có một loại kêu gọi nào đó  — một sứ mệnh do Đức Chúa Trời ban cho. Nhưng chúng ta không luôn luôn chu toàn nó. Chúng ta có đủ loại chữa mình: Tôi quá già, quá trẻ, quá tiếng tăm, quá nghèo, quá mệt mỏi, quá bận rộn. Giô-na có một lý do rất tuyệt vời. Đức Chúa Trời đã yêu cầu ông giúp đỡ cho các cừu thù của Israel – chính sắc dân ấy đã bắt 10 trong số 12 chi phái đi làm phu tù.

Giô-na, vì tình cảm của ông dành cho dân sự của Đức Chúa Trời, đã từ chối sứ mệnh của mình. Tuy nhiên, những gì Giô-na đã thất bại đều phải trình sổ, ấy là khi Đức Chúa Trời giao cho chúng ta một sứ mệnh, chức năng xét đoán không phải là việc của chúng ta. Hoàn thành sứ mệnh ấy chính là công việc của chúng ta. Các tin tức tốt lành, ấy là Đức Chúa Trời cung ứng cho chúng ta cơ hội thứ hai và khởi sự không hề là quá muộn.

Một số người biết rõ sứ mệnh của họ là gì từ một chỗ sâu thẳm ở trong lòng. Những người khác phải nhìn quanh quất mọi thứ đã vụn nát trong thế gian rồi sau đó đánh giá những công cụ họ có để giúp sửa chữa nó. Tuần này, hãy dành thì giờ để khám phá ơn kêu gọi của bạn do Đức Chúa Trời ban cho – rồi khi ấy hãy đáp trả ơn ấy!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét