Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

BÍ QUYẾT CỦA SHOFAR



Bí Quyết Của Shofar
Phước cho dân nào biết tiếng vui mừng! Hỡi Đức Giê-hô-va, họ bước đi trong ánh sáng của mặt Chúa — Thi thiên 89:15

Bạn tôi Jonathan đã bị cảnh sát lôi xuống xe vì nói chuyện điện thoại và lái xe cùng một lúc. Viên cảnh sát ngay lập tức khởi sự với lời chỉ trích kịch liệt, mắng mỏ Jonathan và giải thích cho anh ta biết rằng anh ta đã tự mình kiếm được một số tiền phạt và số điểm lớn trong bằng lái xe của mình. Vợ của Jonathan đã cố gắng đưa ra những lời bào chữa. Viên cảnh sát dường như lường trước một cuộc tranh cãi và chỉ trở nên lớn tiếng và mạnh mẽ hơn.

Sau cùng, Jonathan nói ra một việc khiến viên cảnh sát phải dừng lại giữa chừng. Anh ta nói: “Ông nói đúng. Xin trao cho tôi tấm vé phạt”. Miệng của viên cảnh sát há hốc lên giống như thể anh ta đột nhiên quên cách nói năng nữa rồi. Rõ ràng là anh ta không thường nghe câu nói đó!

Jonathan tiếp tục nói: đúng là sai lầm và nguy hiểm khi nói chuyện và lái xe cùng một lúc và thậm chí đã cảm ơn viên cảnh sát đã chỉnh anh ta về việc đó. Đây là một bài học mà anh ta cần phải tiếp thu. Viên cảnh sát đã bỏ đi trong một lúc rồi khi anh ta trở lại, thái độ của anh ta đã hoàn toàn thay đổi. Anh ta trao lại bằng lái xe và thẻ đăng ký xe của Jonathan với một nụ cười và một lời cảnh báo tử tế – song chẳng có vé phạt chi hết.

Truyền khẩu dạy rằng khi chúng ta thổi shofar vào ngày Rosh Hashanah, Đức Chúa Trời, Nhà Vua của chúng ta, là Đấng đang ngồi trên ngai phán xét của Ngài, đứng dậy và chiếm lấy ngôi của sự thương xót. Chỉ với một âm thanh xuyên thủng qua, ngày ấy được đổi từ một ngày phán xét nghiêm khắc thành một ngày của sự từ bi thương xót. Tại sao chứ?

Thời buổi này, vào lúc bắt đầu một phiên xét xử, quan toà đập búa của mình để đưa ra lệnh lạc cho cả toà nghe. Nhưng trong thời xa xưa, một phiên tòa Do Thái bắt đầu với âm thanh của shofar. Vì vậy, khi chúng ta thổi shofar, giống như chúng ta sẵn sàng khởi sự phiên xử của chúng ta. Chúng ta khởi sự việc phán xét. Nó giống như thể chúng ta đang thưa với Đức Chúa Trời: “xin trao vé phạt cho tôi – xin trao án phạt cho tôi! Tôi biết mình có tội”.

Chúng ta công nhận rằng chúng ta đã làm nhiều việc sai trái và chúng ta chấp nhận án phạt của mình, công nhận rằng ấy là vì ích cho chúng ta. Đáp lại, Đức Chúa Trời đổi phương thức của Ngài từ sự phán xét thành phương thức thương xót.

Tác giả Thi thiên viết: Phước cho dân nào biết tiếng vui mừng!” Tiếng Hy-bá-lai nói tới: "tiếng vui mừng" trong câu này là teruah. Như bạn có thể nhớ lại, teruah cũng là tên của tiếng kèn shofar chín nốt. Vì vậy, bậc thánh hiền Do Thái giải thích câu này ý nói: “Phước cho dân nào biết bí quyết tiếng kèn shofar”. Bí quyết của tiếng kèn shofar, ấy là nó phát ra ơn thương xót của Đức Chúa Trời.

Truyền khẩu Do Thái dạy: “khi có sự phán xét dưới thấp, thì chẳng cần gì sự phán xét trên cao”. Nói cách khác,  khi chúng ta có thể gánh lấy trách nhiệm về những thiếu sót của chính mình, Đức Chúa Trời không phải chỉnh sửa cách ăn ở của chúng ta thay cho chúng ta. Thay vì thế, Ngài ban ra tình yêu thương và lòng thương xót của Ngài.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét