Ngọn Đèn Hy Vọng
“Đức
Giê-hô-va là ánh sáng và là sự cứu rỗi tôi: Tôi sẽ sợ ai? Đức Giê-hô-va là đồn
lũy của mạng sống tôi: Tôi sẽ hãi hùng ai?” —
Thi thiên 27:1
Hanukkah, ai cũng biết là Lễ Rước Đèn,
là sự tưởng niệm hai phép lạ: chiến thắng của người Do-thái đối với người Hy-lạp
và nguồn dầu giữ cho đèn 7 ngọn menorah cứ cháy
luôn trong tám ngày.
Hanukkah được biết đến nhiều nhất vì phép lạ
đã xảy ra khi nguồn dầu của một đêm giữ cho đèn menorah trong Đền Thờ được thắp sáng cho đêm
đó và thêm bảy đêm khác nữa. Tuy nhiên, nếu đấy là trường hợp, thì chúng ta có
giữ sự tưởng niệm Hanukkah cho bảy đêm duy nhứt chăng? Thật là tự nhiên vì nguồn dầu cứ
kéo dài đêm thứ nhứt; chẳng có gì lạ lùng về việc ấy hết.Chỉ có bảy đêm nối
theo sau thì vượt quá sự tự nhiên.
Bậc thánh hiền người Do-thái giải thích rằng
phép lạ của đêm Hanukkah thứ nhất, ấy là họ thảy đều đi tìm dầu. Khi người Do-thái tái chiếm
Đền Thờ rồi bước vào đó lần thứ nhứt, đây là một bối cảnh làm cho chạnh lòng. Nhà
của Đức Chúa Trời yêu dấu của họ hoàn toàn ở trong đống đổ nát; bối cảnh thánh
khiết, đã bị làm cho ô uế. Người Do-thái đã tìm kiếm dầu để thắp đèn menorah, hầu đem chút ánh sáng chiếu vào chỗ tối
tăm. Nhưng mỗi cái bình họ tìm được đều mở nắp và rất dơ dáy. Sau cùng, một cái
bình nhỏ được tìm thấy còn nguyên vẹn với dấu ấn của Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm, cho
thấy rằng dầu vẫn tinh sạch. Cần phải mất tám ngày để chế ra nhiều dầu hơn, thế
nhưng trong đêm đó, người Do-thái vui mừng nơi phép lạ họ có thể thắp đèn ít nhất
cho một ngày và một đêm. Đấy là phép lạ của đêm thứ nhứt.
Giờ đây, như chúng ta biết rõ, một đêm đổi
thành tám đêm. Đến giờ các ngọn lửa tắt đi, dầu mới đã sẵn sàng và các ngọn lửa
mới được thắp lên. Từ giây phút cái bình dầu nhỏ kia được tìm gặp, người
Do-thái chưa hề trải qua một ngày mà không có ánh sáng.
Truyện tích Hanukkah đang nói tới hy vọng và các phép lạ. Trong
chỗ tối tăm, sẽ có ánh sáng. Ngược lại với mọi tính toán, có một bình dầu tinh
khiết đã được tìm thấy. Không thể nào, nhưng thật kỳ diệu, dầu đã kéo dài trong
tám đêm. Hanukkah là ngày lễ duy nhứt của người Do-thái tập
trung vào ban đêm – thời điểm của tối tăm. Chúng ta chỉ được phép thắp sáng đèn
menorah của
chúng ta khi trời đã tối ở bên ngoài.
Thêm nữa, Hanukkah được tưởng niệm vào cái ngày tốt nhất của năm – khi ban ngày
ngắn nhứt và ban đêm dài nhứt. Sở dĩ như thế là vì Hanukkah nói tới thời điểm tăm tối – thời điểm của
thử thách và khó khăn. Trong bóng tối tăm đó, chúng ta thắp đèn lên và đem lại
sự sáng. Chúng ta đem lại một sứ điệp hy vọng và khích lệ. Bất luận mọi việc có
tối tăm dường nào, chúng ta có thể tìm thấy ánh sáng. Vô luận mọi việc có bất
khả thi đến dường nào, Đức Chúa Trời sẽ thực thi các phép lạ. “Đức
Chúa Trời là sự sáng của tôi”.
Lễ Hanukkah nầy, hãy thắp lên một ngọn đèn với chúng
ta. Ánh lửa tuy nhỏ nhưng ánh sáng thì rất lớn. Chỉ một ngọn đèn thôi có thể thắp
sáng cả căn phòng tối tăm. Cũng một thể ấy, chỉ một chút đức tin thôi có thể thắp
sáng những giờ phút tối tăm của chúng ta. Đức Chúa Trời của chúng ta là Đức
Chúa Trời hay làm phép lạ – đừng bỏ qua hy vọng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét