Khoảng Cách Lớn Lao Nhất
“Ngươi phải tùy từng chi phái mình lập những quan án trong các
thành mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi; những quan án ấy sẽ xử
đoán dân sự cách công bình” — Phục truyền luật lệ
ký 16:18
Đâu là khoảng cách rộng nhất trong vũ trụ? Có phải
là từ Địa Cầu đến mặt trời không? Một vị ra-bi lỗi lạc đã từng đưa ra câu trả lời
này: "Khoảng cách xa nhất trên thế gian nằm ở giữa
tấm lòng của một người và tâm trí của họ". Trong khi về mặt thuộc
thể, chúng chỉ cách nhau có 12 inches, điều gì trong tấm lòng của một người và
trong đầu của họ có thể cách nhau tính bằng số năm ánh sáng!
Vị ra-bi đã giải thích tại sao người ta thất bại
không làm theo điều mà họ biết họ nên làm. Có một khoảng cách giữa những gì
chúng ta biết chúng ta nên làm và những gì chúng ta muốn làm. Đôi khi khoảng
cách đó thật là lớn! Con người có thể đi từ địa cầu đến mặt trăng, nhưng chúng
ta vẫn chưa tạo ra một chiếc xe nào kết nối nhanh chóng tâm trí với tấm lòng.
Phần đọc Kinh Thánh trong tuần này được gọi là Shoftim, có nghĩa là "các
quan xét", [Phục truyền luật lệ ký 16:18
– 21:9; Êsai 51:12 – 52:12] như trong “Ngươi phải tùy từng chi phái mình lập những quan án trong các
thành mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho ngươi”. Phần đọc bắt đầu bằng một
mạng lịnh phải lập một hệ thống công lý bao gồm các quan xét và các chức việc, là
điều mà bậc thánh hiền Do-thái giải thích là "cảnh
sát"
- các chức việc sẽ thi hành các mạng lịnh của các quan xét.
Bậc thánh hiền tự hỏi tại sao phần này chỉ được nêu
lên cho các quan xét chứ không cho các chức việc. Chắc chắn một vị quan xét chẳng
là gì cả nếu không có các chức việc thực thi luật pháp! Đâu là mạng lịnh tốt nếu
chẳng có ai ở đó bảo đảm chúng được thực thi?
Bậc thánh hiền giải thích rằng trong khi cảnh sát
là cần thiết cho hôm nay, trong tương lai chỉ có các quan xét là được cần đến.
Sẽ không còn cần đến cảnh sát nữa. Trong thời kỳ Đấng Mê-si ai nấy đều sẽ nhìn biết
Đức Chúa Trời; do đó, mọi người sẽ muốn sống theo ý chỉ của Ngài. Các quan xét sẽ
giúp hướng dẫn. Tuy nhiên, một khi quyết định đã được đọc, mọi người sẽ tự
nhiên nắm lấy quyết định bởi vì nó sẽ ra từ Đức Chúa Trời.
Ở cấp độ sâu hơn, lời giải thích này cũng nói
lên một sự thay đổi nơi mỗi và từng cá nhân. Ngày nay, một khoảng cách to lớn vẫn
còn tồn tại giữa sự xét nét của chúng ta và việc thực thi những gì chúng ta biết
là đúng. Chúng ta vẫn cần các quan xét cho riêng mình và "viên cảnh sát bề trong" để bảo đảm rằng chúng ta
đang đi đúng hướng. Nhưng sống theo một phương thức mà chỉ cần sự xét nét bề
trong là cần thiết đúng là một sự khả thi. Khi chúng ta nhìn biết Đức Chúa Trời
một cách sâu sắc và yêu mến Ngài, tự nhiên chúng ta sẽ tự tay mình làm những gì
chúng ta biết là đúng ở trong đầu và cảm xúc là đúng trong tấm lòng của chúng
ta.
Trong tiếng Hê-bơ-rơ, người nào biết ăn năn được
gọi là chozer
b’tshuvah, có nghĩa là "đã trở lại trong
sự ăn năn". Tuy nhiên, sát nghĩa, cụm từ nầy cũng có nghĩa là “lặp đi lặp lại câu trả lời”. Bậc thánh hiền dạy rằng
khi chúng ta làm theo những gì chúng ta tin tưởng thật nhiều lần, hiển nhiên nó
trở thành bản chất thứ hai. Chúng ta càng lần qua khoảng cách giữa tâm và trí,
khoảng cách càng trở nên ngắn đi, cho đến một ngày kia, chẳng còn có khoảng
cách chi cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét