Chủ Nhật, 11 tháng 2, 2018

HÌNH TƯỢNG Ở TRONG LÒNG


Hình Tượng Ở Trong Lòng

Gia-cốp bèn nói cùng vợ con và mọi kẻ đi theo mình rằng: Hãy dẹp các tượng thần ngoại bang khỏi giữa các ngươi, làm cho mình được thanh sạch và thay áo xống đi — Sáng thế ký 35:2

Có một chuyện vui kể về một thanh niên đến học tại một trường nổi tiếng của người Do-thái, ở đó họ chú trọng đến việc thay đổi cá tánh. Sau một vài ngày, chàng tân sinh viên kia khởi sự bắt chước những gì mà anh ta đã nhìn thấy nhiều sinh viên kỳ cựu đang làm mỗi ngày. Anh ngồi vào ghế của mình, nhắm nghiền mắt lại, và bắt đầu lặp đi lặp lại: "Tôi chẳng ra gì cả! Tôi chẳng ra gì cả! Tôi chẳng là gì cả!" Khi nghe chàng thanh niên nầy cứ tụng mãi cụm từ đó, một sinh viên lớn tuổi hơn đã đến mắng anh ta như sau: "Mi nghĩ mi là ai chứ? Mi phải ở đây ít nhất là một năm cho đến khi mi bạn đạt tới trình độ chẳng là gì cả!"

Gạt câu chuyện vui ấy qua một bên đi, hãy khiêm nhường và xóa bỏ sự kiêu ngạo luôn là những giá trị quan trọng nhất trong Do-thái giáo.

Trong phần đọc Kinh Thánh tuần này [Sáng thế ký 32:4 – 36:43; Ápđia 1:1-21], Giacốp căn dặn gia đình mình phải "dẹp các hình tượng ngoại bang khỏi giữa các ngươi . . . thay áo xống đi". Bậc thánh hiền Do-thái bị bối rối bởi câu nói này. Có thể nào gia đình của Gia-cốp dính dáng với sự thờ lạy hình tượng chăng? Làm sao Gia-cốp dám nghĩ rằng hai người vợ và con cái của ông lại thờ phượng các tà thần chứ?

Bậc thánh hiền giải thích rằng sự thờ lạy hình tượng mà Gia-cốp đề cập đến trong câu này là sự thờ lạy bản ngã của từng người. Gia-cốp đã nói với gia đình của ông: "hãy dẹp bỏ các thần ngoại ở trong lòng các ngươi". Nói cách khác, hãy tẩy sạch khỏi các ngươi sự kiêu ngạo, kiêu căng, và đừng lấy cái tôi mình làm trọng.

Trong suy nghĩ của người Do-thái, sự kiêu ngạo cũng tương tự như việc thờ lạy hình tượng. Không thể có hai vị vua trong thế gian. Hoặc tôi là vua hay Đức Chúa Trời là Vua của tôi — chỉ có một người trong chúng ta mới nắm quyền lãnh đạo mà thôi. Người kiêu ngạo biến mình thành trung tâm của vũ trụ. Do đó, người tìm cách chiếm lấy địa vị của Đức Chúa Trời.

Bậc thánh hiền dạy rằng một người kiêu ngạo cướp lấy áo xống của Đức Chúa Trời, trong một tư thế đứng giảng dạy. Khi chúng ta đọc trong sách Thi thiên: "Đức Giê-hô-va cai trị; Ngài mặc sự oai nghi" (Thi thiên 93:1). Như vậy, kẻ kiêu căng đang nỗ lực khoác cho mình áo xống oai nghi của Đức Chúa Trời để xem mình là một vị vua. Khi Gia-cốp nói cho gia đình mình biết phải thay áo xống của họ đi, ông đã bảo họ phải vứt bỏ đi sự kiêu hãnh và phải khiêm nhường.

Đức Chúa Trời dựng nên chúng ta là những hữu thể xinh đẹp, có khả năng và thật kỳ diệu. Quên đi địa vị của chúng ta rồi bị cuốn vào trong sự kiêu hãnh thay vì sống với sự khiêm hạ là điều rất dễ dàng. Tuy nhiên, xem mình quá trọng đại lại là một hình thức thờ lạy hình tượng. Nhân vật ngự ở trung tâm đời sống của chúng ta đáng phải là Đức Chúa Trời có một duy nhứt.

Tuần này, chúng ta hãy tự luyện lọc mình đừng có ngạo mạn nữa và hãy bước đi khiêm nhường với Đức Chúa Trời. Trong mỗi quyết định chúng ta đưa ra, chúng ta hãy xem ý kiến ​​của Đức Chúa Trời trên ý kiến của chính chúng ta. Trong mọi sự chúng ta làm được, chúng ta hãy cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự vùa giúp của Ngài trong việc làm cho chúng ta được thành công. Khi chúng ta đọc trong sách Châm ngôn: "Phàm trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con” (3:6).


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét