Chỉ Là Thời Gian
“Tháng nầy định làm tháng đầu cho các ngươi, tức là tháng giêng
trong quanh năm” — Xuất Êdíptô ký 12:2
Những câu đầu tiên trong Chương 12 chỉ
ra điều răn thứ nhất được chính thức ban cho quốc gia Do-thái. Đây là mạng lịnh
làm cho ngày trăng mới ra thánh và tuyên bố tháng mới. Trong khi phần còn lại của
thế giới theo lịch Gregorian, lịch nầy dựa theo các chuyển động của mặt trời,
Do-thái giáo theo chu kỳ của mặt trăng. Phần bắt đầu của mỗi tháng tuỳ thuộc
vào mặt trăng mới.
Đây là cách lịch ấy hoạt động trong thời
cổ đại: Một khi dân sự định cư trong xứ Israel, một phiên tòa được dựng lên gọi
là Tòa Công luận. Hai nhân chứng đã nhìn thấy sự xuất hiện của mặt trăng mới
sẽ đến tại phiên tòa ở Jerusalem và làm chứng cho những gì họ thấy. Nếu phiên tòa
hài lòng với phần làm chứng của họ, tháng mới sẽ được tuyên bố. Các đám lửa sẽ
được đốt lên trên đỉnh các núi để cả xứ biết rằng một tháng mới đã bắt đầu.
Thú vị thay, nếu vì lý do nào đó phiên
tòa không chấp nhận phần làm chứng chân thực hoặc đã chấp nhận một lời khai
sai, điều đó không thay đổi tình trạng của tháng. Tháng mà khi phiên tòa tuyên
bố chính là nó – vô luận phải hay không! Nói như thế có nghĩa là ngay cả khi phiên
tòa về mặt kỹ thuật là sai, họ vẫn có thể điều chỉnh về mặt luật lệ. Ngay cả
khi mỗi kỳ lễ của tháng về mặt kỹ thuật rơi nhằm một ngày “sai”, Đức Chúa Trời chấp nhận sự thờ phượng giống như thể nó
là đúng.
Bậc thánh hiền Do-thái dạy rằng điều
này minh hoạ cho một ý tưởng sâu sắc rằng Đức Chúa Trời muốn chúng ta phải nhận
biết: Chúng ta không phải phục theo thời gian; thời gian phải phục theo chúng
ta. Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta quyền quản trị trên thời gian!
Nhiều người để cho đời sống bị kiểm
soát bởi chiếc đồng hồ. Thời gian là ông chủ của họ. Nhưng Kinh Thánh nói cho chúng
ta biết chúng ta chỉ có một Chủ — Đức Chúa Trời Toàn Năng. Chúng ta là những
ông chủ thời gian của chúng ta.
Không một ai cho rằng chúng ta bất chấp
những hạn chế của thời gian. Thời gian là một thực tại cho thấy chúng ta đang sống
trong thế giới vật chất này. Nhưng chúng ta tiếp cận thời gian của mình như thế
nào mới được? Có phải chúng ta sử dụng nó như một món quà hay không, hoặc chúng
ta để nó sử dụng chúng ta và lạm dụng chúng ta? Có phải chúng ta để nó hạ chúng
ta xuống, làm cho chúng ta phải chán nản và đè nén chúng ta? Hay có phải chúng
ta sử dụng nó để đạt được mục tiêu, phục vụ Đấng Tạo Hóa của mình, và đóng góp vào
thế giới của Ngài?
Đức Chúa Trời muốn chúng ta làm cho thời
gian cho chúng ta được năng động chớ không phải cho mọi sự khác ở xung quanh chúng
ta. Chúng ta có thể làm điều đó bằng cách tận dụng thời gian mà chúng ta được ban
cho và làm cho mỗi phút đều có giá trị. Khi chúng ta lập kế hoạch, chúng ta nên
quyết định chúng theo ý muốn của Đức Chúa Trời trước tiên và từng giây một của
chiếc đồng hồ. Bằng cách này, thời gian sẽ phục vụ chúng ta, và chúng ta sẽ phục
vụ Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét