Một Trăm Ơn Phước
“Hỡi Đức Giê-hô-va, nhân năng lực Ngài, vua sẽ vui mừng; Tại vì
sự cứu rỗi Ngài, người sẽ khoái lạc biết bao!” — Thi thiên 21:1
Hãy tưởng tượng trong một phút xem bạn đã đi
lang thang vào một buổi sáng thật đẹp vào mùa hè. Mặt trời ló dạng, bầu trời
trong xanh và bạn đang trên đường. Bây giờ hãy tưởng tượng rằng trong suốt chuyến
đi đó, bạn rẽ hướng sai rồi bị lạc. Buổi sáng đã chuyển sang giữa trưa và mặt
trời đang chói chang. Nước uống của bạn không còn nữa, miệng của bạn bị khô đi và
sức lực của bạn đang yếu dần. Sau cùng, bạn tìm đường quay trở lại với nền văn
minh và bắt con đường đi đến nguồn nước gần nhất. “Lạy
Chúa, cảm tạ Ngài!”, bạn thốt ra khi bạn ực lấy ngụm nước. Nước chưa bao giờ ngon như
thế!
Bây giờ hãy đối chiếu kinh nghiệm đó với một kinh
nghiệm mà hầu như chúng ta gặp gỡ mỗi ngày. Nước có ở xung quanh chúng ta – từ
bồn rửa chén, bình nước, trong mấy cái chai lạ mắt kia. Giờ đây nước có hàng chục
mùi vị và có thể được bổ sung với đủ thứ vitamin. Và bạn biết gì chứ? Hầu hết mọi
người xem đó hoàn toàn là chuyện đương nhiên. Vấn đề lớn lao đấy, nước có ở khắp
mọi nơi.
Há điều đó chẳng mỉa mai sao? Chúng ta càng có
nhiều thứ, chúng ta càng ít tán thưởng nó. Khi chúng ta thiếu thốn một cái gì
đó rồi sau đó chúng ta nhận được nó — dầu khi chỉ chút ít thôi — chúng ta tràn
đầy lòng biết ơn. Nhưng khi chúng ta có một thứ gì đó dồi dào, xu hướng của
chúng ta là bỏ qua các phước lành.
Trong Thi-thiên 21, Vua David nêu ra một sự tiếp
cận ngược lại. Thi thiên bắt đầu: “Hỡi Đức Giê-hô-va, nhân năng lực Ngài, vua sẽ vui mừng; Tại vì
sự cứu rỗi Ngài, người sẽ khoái lạc biết bao!” David là vua, điều đó
có nghĩa là ông vốn có mọi thứ và bất cứ điều gì ông mong muốn. Giàu có thuộc về
ông. Sự tôn trọng thuộc về ông. Chiến thắng thuộc về ông.
Thế nhưng David đã nói sao chứ? Mọi sự đều đến từ
nơi Chúa. David vui mừng trong những ơn phước đã đến từ Đức Chúa Trời. Ông chẳng
xem một việc nào, dù là việc nhỏ nhặt, là đương nhiên, ông cũng không nghĩ rằng
mình là nguồn của mọi ơn phước của mình. David vốn hiểu rằng ơn phước và sức lực
của ông đều đến từ Chúa, và ông vô cùng biết ơn.
Bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng vào một thời kỳ
nhất định trong sự trị vì của David, có 100 người chết sớm mỗi ngày vì một bệnh
dịch không rõ. Nguồn thuộc linh cuối cùng đã được phát hiện, và bậc thánh hiền lúc
bấy giờ đã kê ra một đơn thuốc: Mỗi người được lệnh nói ra 100 lời chúc phước mỗi
ngày – hoặc 100 biểu hiện lòng biết ơn. Chiếu chỉ đã có hiệu lực và bệnh dịch hạch
đã ngưng lại ngay lập tức. Kể từ đó, truyền khẩu Do Thái đã đọc ít nhất 100 ơn phước
mỗi ngày. Chúng ta cẩn thận duy trì trạng thái biết ơn, e chúng ta thấy mình bị
cắt đứt khỏi các ơn phước của mình.
Hãy thực hiện phần thử thách 100 ơn phước xem. Bạn
có thể tìm được 100 điều để biết ơn cho hôm nay không? Mọi sự, từ thực phẩm
chúng ta ăn, đến khả năng sức khoẻ của chúng ta, đến những người trong cuộc sống
của chúng ta, đều là ơn phước đến từ Đức Chúa Trời. Chúng ta hãy chúc phước cho
người khác, và khi làm như vậy, chúng ta cũng được chúc phước cho nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét