Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

ĐÃ TRẢ ĐỦ


Đã Trả Đủ
Phước cho người nào đoái đến kẻ khốn cùng! Trong ngày tai họa Đức GIÊ-HÔ-VA sẽ giải cứu người — Thi thiên 41:1

Chuyện kể lại về một thanh niên kia đi vào rừng trong một ngày nóng nực mùa hè. Thời điểm vào cuối thập niên 1800, lúc ấy anh cảm thấy mệt mỏi, đói khát, muốn ai đó giúp đỡ mà không dễ tìm. Thanh niên này quyết định gõ cánh cửa đầu tiên mà anh nhìn thấy. Khi tìm được nhà, anh quyết tâm xin nước uống, chớ không xin gì khác. Một thiếu nữ mở cửa nhưng khi thanh niên ấy xin nước, cô quyết rằng trông anh ta đói lắm và thay vì nước cô mang ra một ly sữa thật lớn. Ly sữa đó đã cung ứng cho thanh niên đó năng lượng cần thiết và sảng khoái tinh thần để anh ta có thể tìm đường về nhà.

Nhiều năm sau, thiếu nữ ấy lớn lên và bị bệnh nặng. Cô được gửi đến thành phố để có thể được điều trị bởi một nhóm y bác sĩ hàng đầu của đất nước. Khi cô trải qua ca phẫu thuật, bác sĩ Howard Kelly đã nhận ra bệnh nhân mà ông đang điều trị — đó là thiếu nữ đã đối xử tử tế với ông nhiều năm trước. Sau giải phẫu, bác sĩ Kelly yêu cầu tất cả các đơn thuốc ghi cho bệnh nhân được gửi cho ông để phê duyệt. Khi ông nhìn sơ qua chúng, ông vẽ nguệch ngoạc câu gì đó bằng mực đen. Khi phụ nữ đó bình phục và sẵn sàng rời khỏi bệnh viện, cô đã lo lắng mở đơn thuốc sau cùng ra. Khi làm vậy, cô rất đỗi ngạc nhiên khi thấy dòng ghi chú này từ bác sĩ: “Đã trả đủ với một ly sữa lạnh”.

Trong dòng mở đầu của Thi thiên 41, David đã viết: Phước cho người nào đoái đến kẻ khốn cùng! Trong ngày tai họa Đức GIÊ-HÔ-VA sẽ giải cứu người. Người nào sống tử tế với tha nhân trong lúc họ có cần sẽ thấy rằng sự giúp đỡ đến với họ khi bản thân họ đang trong chỗ có cần.

Trong kinh Talmud, bậc thánh hiền Do Thái kể một câu chuyện tương tự về một người có tên là Benjamin Người Công Bình, ông đã một tay hỗ trợ cho bà góa và bảy đứa con trai của bà ta trong những năm đói kém. Một thời gian sau, ông bị bệnh nặng và đang trên bờ vực của cái chết khi các thiên sứ nài nỉ trước mặt Đức Chúa Trời: “Há không có chép rằng ông ấy đã cứu một mạng sống, cứu cả thế giới ư? Một người đã giải cứu bà góa kia cùng bảy đứa con trai của bà ta khỏi chết trẻ mà?” Ngay lập tức, án chết của Benjamin đã bị xé thành nhiều mảnh và 22 năm sống nữa được thêm cho ông ta.

Trong tiếng Hy-bá-lai, cụm từ “bố thí”, natan, là một từ đọc xuôi ngược đều như nhau. Nó đọc xuôi ngược như nhau để dạy cho chúng ta biết rằng khi chúng ta cho đi, chúng ta cũng nhận lại. Nguyện chúng ta luôn bị tác động để cho đi một cách hào phóng và sống bác ái. Chúng ta có thể cứu nhiều sinh mạng với tổ chức từ thiện của chúng ta, bao gồm cả chính chúng ta.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét