Thứ Ba, 4 tháng 12, 2018

CÔNG BỐ SỰ KHEN NGỢI ĐỨC CHÚA TRỜI



Công Bố Sự Khen Ngợi Đức Chúa Trời


Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va cầu khẩn danh Ngài, và đồn công việc Ngài ra giữa các dân tộc!I Sử ký 16:8

Nghe một số người tụ họp trong sự cầu nguyện hát rất tự nhiên không phải là bất thường vào tối thứ Sáu ở Kotel (Bức Tường Phía Tây). Tình trạng thuộc linh của chỗ này là thế đó, mọi cảm xúc có thể được dự kiến ​​sẽ sôi sụt lên.

Thật vậy, thành Jerusalem đã chứng kiến ​​sự tự phát như thế kể từ thời Vua David. Tác giả sách I Sử ký chương 15 cho chúng ta biết rằng khi Hòm Giao Ước – sự trở về của hòm tại Jerusalem mà David đã sắp đặt – đã bước vào thành thánh, David đã bùng lên trong lễ kỷ niệm vui vẻ cùng với thần dân của mình. Sự vui vẻ lên đến đỉnh điểm, như chúng ta được thuật lại trong Chương 16, với một bài thơ do David sáng tác cho dịp này.

Bài thơ bắt đầu như sau: Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va cầu khẩn danh Ngài, và đồn công việc Ngài ra giữa các dân tộc! Nói cách khác, để biết chắc, song một cái nhìn gần hơn về các chỉ thị có vẻ hơi khó hiểu đó. Con người được truyền cho phải ngợi khen Đức Chúa Trời, nhưng lời khen ngợi này hướng đến ai mới được? Phân nửa đầu của câu này chỉ ra rằng lời khen ngợi hướng đến “Đức Giê-hô-va”. Tuy nhiên, phân nửa sau giải thích rằng lời ngợi khen này nên được hát lên “giữa các dân tộc”. Sao lại thế chứ?

Câu hỏi này có thể được giải quyết thông qua một tham khảo đến khái niệm cơ bản của dân Do thái: kiddush Hashem, hoặc “thánh thay là danh Đức Chúa Trời”. Hết thảy dân Do Thái được truyền cho phải phấn đấu vì kiddush Hashem, và ngược lại, để tránh hillul Hashem, hoặc “mạo phạm danh Đức Chúa Trời”. Nói cách khác, Đức Chúa Trời đã ấn định dân sự của Ngài làm đại biểu của Ngài trong đời này, và lời nói và việc làm của họ tạo nên thấu kính qua đó nhiều người khác xem thấy Đức Chúa Trời.

Vì lẽ đó, ý tưởng cho thấy khi một người kính sợ Đức Chúa Trời hành động với lòng nhân từ, sự trưởng thành và sự thương xót, nhiều người khác sẽ lưu ý đặt hy vọng đức tin mình (nam hay nữ) nơi Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, nếu một người kính sợ Đức Chúa Trời hành động vô cảm, hoặc vô trách nhiệm, những người quan sát sẽ phán xét tất cả các thành viên của đức tin đó về câu chuyện của họ. Như vậy, theo một ý nghĩa cấp bách, tất cả mọi người có đức tin chịu trách nhiệm lẫn nhau.

Cái nhìn sâu sắc này giải thích lời lẽ của David. Sự ngợi khen Đức Chúa Trời bị ảnh hưởng chính xác khi người có đức tin được biết đến giữa vòng các nước cho thấy giá trị kinh thánh dẫn đến một nếp sống công bình, làm lành, có lòng thương xót và đạo đức. Sứ điệp này trở nên rất quan trọng ngày nay khi các cá nhân và tổ chức tôn giáo được giám sát kỹ lưỡng hơn bao giờ hết. Thông thường, dường như những hành động đê hèn của một cá nhân có thể làm mờ đi tiếng tăm của cả nhóm.

Vì vậy, chúng ta phải nhớ, như David đã nhớ, rằng những hành động đáng ngưỡng mộ của một cá nhân có thể đi một chặng đường dài tôn vinh danh của Đức Chúa Trời trên khắp đất – để thực hiện một kiddush Hashem.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét