Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018

KIÊN NHẪN LÀ CAO KỲ



Kiên Nhẫn Là Cao Kỳ

Có một đứa con trai, mẹ là người Y-sơ-ra-ên, và cha là người Ê-díp-tô, đi ra giữa vòng dân Y-sơ-ra-ên, đánh lộn tại nơi trại quân với một người Y-sơ-ra-ên — Lê-vi ký 24:10

Một câu chuyện được kể về một nhà truyền đạo kia, được biết đến với phong thái đĩnh đạc và trầm lặng. Tuy nhiên, đôi khi, ngay cả ông cũng phải gánh chịu những khoảnh khắc thất vọng. Ngày nọ, người bạn nhìn thấy ông bước đi cách bực bội trên sàn nhà. Người bạn lên tiếng hỏi: “Có gì rắc rối sao?” Nhà truyền đạo đáp: “Rắc rối, ấy là tôi khá vội vàng, song Chúa không phải vậy!”

Há chúng ta đều không cảm thấy như thế nhiều lần sao? Tuy nhiên, trong phần đọc Kinh Thánh tuần này [Lê-vi ký 21:1-24:23; Ê-xê-chi-ên 44:15-31] dạy cho chúng ta biết rằng kiên nhẫn là một đức tính rất cần thiết. Leonardo da Vinci nói như vầy: “Kiên nhẫn phục vụ như một sự bảo hộ chống lại những sai trái giống như quần áo chống lại cảm lạnh”. Giống như chúng ta càng mặc nhiều quần áo, chúng ta càng được bảo vệ chống lại cái lạnh có thể gây chết người, chúng ta càng kiên nhẫn, chúng ta càng được bảo vệ khỏi mọi tổn hại. Phần đọc Kinh Thánh tuần này góp phần đúng như là trường hợp đó.

Chúng ta được thuật cho biết rằng một người đi giữa dân Israel thì có chiến sự nổ ra. Kinh thánh không nói cho chúng ta biết cuộc chiến đó là gì, nhưng truyền khẩu Do Thái giáo cho biết. Cuộc chiến đã kết thúc như sau: Các thầy tế lễ bắt đầu sự thờ phượng của họ tại Đền Tạm và người này để ý thấy bánh trần thiết được bày ra trên bàn vào đầu một ngày Sa-bát, nhưng sẽ không được ăn cho đến ngày Sa-bát sau đó, khi bánh mì mới được thế chỗ của nó.  Người này nghĩ rằng đây là một cách thức không phù hợp để phục vụ Chúa. Ông nói: Nhà Vua cần phải được phục vụ với bánh mới, còn nóng; chớ không phải bánh cũ cả tuần lễ.

Tất nhiên, các thầy tế lễ sẽ không thay đổi nhưng điều dạy dỗ mà họ đã nhận được. Người kia nổi giận đến nỗi anh ta kết thúc bằng cách rủa sã Đức Chúa Trời. Sau khi bàn bạc với Môi-se, về người đã rủa sã Đức GIÊ-HÔ-VA, kẻ phạm thượng sau cùng đã bị kết án tử hình.

Bây giờ, đây là phần bi thảm nhất của câu chuyện: Nếu người kia chỉ có một chút kiên nhẫn rồi đợi cho đến cuối tuần, anh ta sẽ thấy rằng Đức Chúa Trời đã tạo ra một phép lạ mỗi tuần và từng tuần lễ — bánh cũ cả tuần kia giống như bánh mới và nóng hổi lúc ra khỏi lò. Việc anh ta không thể bình tĩnh chờ đợi đã khiến anh đưa ra một quyết định rất tồi tệ mà sau cùng anh phải trả giá bằng mạng sống của mình.

Sứ điệp cho chúng ta là hãy trang sức cho bản thân mình bằng sự kiên nhẫn ngay cả khi mọi thứ trong cuộc sống chẳng có ý nghĩa gì với chúng ta. Đôi khi chúng ta dám chắc rằng chúng ta biết rõ hơn và có lẽ Đức Chúa Trời đã phạm sai lầm. Song Đức Chúa Trời không phạm sai lầm gì hết. Mọi sự xảy ra là chính xác như nó đáng phải có. Chúng ta chỉ cần kiên nhẫn – đôi khi trong một thời gian rất dài. Mặc dầu vậy, hãy nhớ rằng, kiên nhẫn là một cái giá nhỏ phải trả cho cơ hội để sống một cuộc sống đầy đức tin, vâng phục, và đừng làm ngược lại, Đức Chúa Trời cấm như thế.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét