Thử Thách
“lằm
bằm trong trại mình mà rằng: ấy bởi Đức Giê-hô-va ghét chúng ta, nên khiến
chúng ta ra xứ Ê-díp-tô, đặng phó chúng ta vào tay dân A-mô-rít, để tiêu diệt
đi” — Phục truyền luật lệ ký 1:27
Một đồng nghiệp từng
chia sẻ câu nói làm thay đổi sâu sắc cách ông nhìn đời. Người bạn này là một rabi
ở trong một cộng đồng Do-thái hoang vu nhất trên thế giới. Một ngày nọ, có vị nhạc
sĩ Do-thái đến tại thị trấn và sau buổi hòa nhạc, bạn tôi và vị nhạc sĩ bắt đầu
trò chuyện. Bạn tôi nói cho vị nhạc sĩ biết trở thành một rabi ở một cộng đồng Do-thái
nhỏ ở vùng sâu vùng xa như thế nầy thật là khó. Ông ta thở dài nói: "Thật là cực kỳ khó khăn". Vì nhạc sĩ thánh thiện
kia đáp: "Ai nói dễ là tốt hơn đâu?"
Trong phần đọc tuần này [Phục truyền luật lệ ký 1:1 – 3:22], Môi-se
nhớ lại khoảng thời gian khi người Do-thái dám chắc dễ là tốt hơn. Họ lằm bằm với
Môi-se rằng Đức Chúa Trời đã đưa họ ra khỏi Ai-cập, một mảnh đất tươi tốt và
giàu có, để đến tại xứ Israel, một vùng khô cằn của thế giới và một nơi được bảo
vệ nghiêm ngặt bởi cư dân của nó.
Khi họ nói: "ấy bởi Đức Giê-hô-va ghét chúng ta, nên khiến chúng ta ra xứ
Ê-díp-tô"…
Bậc thánh hiền Do-thái
giải thích điều dân Do-thái muốn nói với một thí dụ: Hãy tưởng tượng một vị vua
có hai con trai và hai thửa ruộng, một thửa được tưới tiêu và một thử thì khô khan.
Vua ban thửa ruộng được tưới tiêu kia cho người con ông yêu quí; còn với người con
mà ông ghét, ông ban cho thửa ruộng khô cằn kia. Đất Ai-cập được tưới tiêu,
sông Ni-lơ dâng lên và tưới tiêu nó. Xứ Ca-na-an khô cằn: "nên khiến chúng ta ra xứ Ê-díp-tô, đặng phó chúng ta vào tay dân
Ca-na-an", người Do-thái nói như thế.
Tuy nhiên, sự thật cho
thấy khi Đức Chúa Trời ban cho con cái Israel một xứ rất khó cho việc gieo cấy,
Ngài đã ban cho họ một đất tốt hơn nhiều. Đôi khi, dễ thì xấu mà khó lại là tốt.
Khi các thám tử đi khám phá vùng đất này, họ đã công nhận rằng: "Xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta ban cho
thật là tốt" (Phục
truyền luật lệ ký 1:25).
Điều
gì là tốt về một đất khó khăn chứ?
Để gieo trồng trên đất Israel,
nhiều sự cầu nguyện là cần thiết, kéo dân chúng đến gần với Đức Chúa Trời hơn.
Nhiều công việc sẽ là cần thiết, khiến cho người dân hạ mình xuống nhiều hơn và
làm cho họ gần gũi với đất đai. Vì vậy, có nhiều việc tốt đẹp ra từ lao động nhọc
nhằn và cầu nguyện. Khi mọi thứ là dễ dàng, và một người chễnh mãng cả hai điều
ấy, cuộc sống của người phải thiếu thốn trầm trọng. Người ít được phước và dẫn
đến một cuộc sống chẳng thành công bao nhiêu.
Vì vậy, lần tới, bạn cảm
thấy khó chịu vì những thử thách mà Đức Chúa Trời đem đến cho bạn, hãy nhớ rằng
Ngài ban những thử thách cho những kẻ Ngài yêu mến. Mỗi thách thức là một cơ hội
để đến gần với Đức Chúa Trời hơn và để biến một việc gì đó ra đặc biệt cho bản
thân mình và cho đời sống của bạn. Dễ không luôn luôn là tốt hơn, và đôi khi những
cái khó của chúng ta là những món quà lớn lao nhất của chúng ta!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét