Thứ Hai, 17 tháng 7, 2017

CÁI CHẠM DỊU DÀNG


Cái Chạm Dịu Dàng

Người thưa rằng: Tôi đã rất nóng nảy sốt sắng vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân; vì dân Y-sơ-ra-ên đã bội giao ước Ngài, phá hủy các bàn thờ Ngài, dùng gươm giết những tiên tri Ngài; chỉ một mình tôi còn lại, và họ cũng kiếm thế cất mạng sống tôi — I Các Vua 19:10

Truyền khẩu dạy rằng linh hồn của tiên tri Ê-li đến dự lễ cắt bì của từng đứa trẻ nam Do-thái. Có một cái ghế ở lúc làm phép cắt bì được gọi là "chiếc ghế của Ê-li", đứa trẻ chịu cắt bì phải ngồi trên ghế đó, như thể chính mình Ê-li đang giữ lấy đứa trẻ vậy.

Bậc thánh hiền Do-thái dạy rằng Ê-li từng phàn nàn với Đức Chúa Trời về những thiếu sót của con cái Israel. Trong phần Kinh Thánh I Các Vua 18:46 – 19:21 tuần nầy, ông nói: “vì dân Y-sơ-ra-ên đã bội giao ước Ngài”, ám chỉ đến luật cắt bì. Nhưng Đức Chúa Trời muốn dạy cho Ê-li biết phải tìm kiếm điều lành trong dân sự, và vì vậy tuyên bố rằng Ê-li sẽ làm chứng cho từng phép cắt bì kể từ đó.

Một truyền khẩu khác dạy rằng Ê-li và Phi-nê-a từ phần đọc Kinh Thánh Dân số ký 25:10 - 30:1 tuần này chia sẻ cùng một ý ấy. Cả hai người đều bị xem là hạng người cuồng tín — Phi-nê-a bị giết vì cớ Đức Chúa Trời, và I Các Vua cũng một thể ấy với Ê-li. I Các Vua bắt đầu ngay sau khi cuộc thi đua tại Núi Cạt-mên khi sinh tế của Ê-li được Đức Chúa Trời chấp nhận, nhưng sinh tế của các tiên tri giả, là những kẻ làm cho dân chúng phải sai lạc đã bị từ chối. Sau khi dân tộc nhận ra Ê-li là vị tiên tri thật của Đức Chúa Trời, Ê-li đã ra lệnh cho họ giết hết các tiên tri giả, là điều mà họ đã làm theo.

Tuy nhiên, đấy chưa phải là phần kết của câu chuyện. Nữ hoàng gian ác Giê-sa-bên đã ra lệnh giết Ê-li, và dân Do-thái liền quay trở lại với đường cũ. Ê-li, sợ hãi vì mạng sống mình, chạy đến Núi Hê-rếp, ở đó ông có một cuộc gặp gỡ lạ lùng với Đức Chúa Trời. Khi Đức Chúa Trời hỏi ông tại sao ông lại có mặt đó, thì Ê-li kể lại câu chuyện đáng buồn kia — sau khi ông sốt sắng hết sức vì Đức Chúa Trời, dân sự đã trở lại với đường lối tội lỗi của họ và giờ đây cũng muốn giết ông nữa.

Khi ấy, Đức Chúa Trời đáp:

Thứ nhất, có một cơn gió lớn và thật mạnh mẽ, nhưng Đức Chúa Trời không có trong ngọn gió. Rồi một trận động đất mạnh xảy đến, nhưng Đức Chúa Trời không có trong trận động đất. Tiếp theo là một ngọn lửa lớn, nhưng Đức Chúa Trời cũng không có ở đó. Sau cùng, một tiếng êm dịu nhỏ nhẹ đến, và trong tiếng êm dịu nhỏ nhẹ ấy, Ê-li gặp gỡ Đức Chúa Trời.

Đây là những gì Đức Chúa Trời đã nói với Ê-li — và với chúng ta: Ngọn lửa và sỏi đá, sự sốt sắng và tình cảm, mọi thứ đều có thời gian và địa điểm. Đôi khi cần phải có những biện pháp quyết liệt để thu hút sự chú ý của người khác hoặc để sửa phạt vì cớ Đức Chúa Trời. Nhưng sau cùng, đấy chẳng phải là điều sẽ đưa mọi người đến gần với Ngài hơn. Người ta tìm gặp Đức Chúa Trời trong "tiếng êm dịu nhỏ nhẹ" chứ không phải trong ngọn lửa lớn kia.

Đức Chúa Trời muốn Ê-li – và Ngài muốn hết thảy chúng ta – tìm kiếm điều lành trong dân sự và nhẹ nhàng đưa họ đến gần với Ngài hơn. Trong khi thái độ sốt sắng là cần thiết đấy, nhưng nó chưa phải là lý tưởng. Sau hết, Đức Chúa Trời được tìm thấy trong tiếng êm dịu nhỏ nhẹ và một cái chạm dịu dàng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét