Nương Náu Trong Giông Bão
“Hết thảy ai sanh trong dòng Y-sơ-ra-ên sẽ ở
nơi trại trong bảy ngày, hầu cho dòng dõi các ngươi biết rằng khi ta đem dân
Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô, ta cho họ ở trong những trại: Ta là Giê-hô-va,
Đức Chúa Trời của các ngươi” — Lêvi ký 23:42‑43
Tôi có một người bạn luôn dành nhiều thời gian để
lo lắng, nhiều đến nỗi bà phải tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên nghiệp. Một ngày kia,
bà rất phấn khởi cho tôi hay rằng bà đã được cải thiện rất nhiều. "Thưa ra-bi, bác sĩ trị liệu cung ứng cho tôi bài tập
hay lắm!" Bà rất khâm phục: "Mỗi đêm tôi tưởng
tượng rằng tôi đang đi bộ qua sa mạc khi có một cơn bão lớn ụp đến. Tôi dừng lại,
lấy cái lều ra khỏi chiếc ba lô, và dù ngoài trời giông bão, tôi không hề hấn
gì khi ở trong lều đó. Sau đó, tôi đóng gói và tiếp tục đi". Hình ảnh này đã giúp người
bạn của tôi nhận ra ý tưởng bà không phải lo lắng nhiều như vậy vì bà có thể chịu
được bất cứ giông bão nào. Nhận ra như thế cũng rất là hay!
Sau khi nghĩ về kinh nghiệm của người bạn ấy,
tôi nhận ra nhận thức đó của bà bạn kia không khác gì sự tuân thủ theo lễ Sukot
của người Do-thái. Chỉ trong bối cảnh của chúng ta, chúng ta phải làm việc rất ít.
Con cái Israel đã băng qua sa mạc và có thể chịu được từng thứ giông bão. Nhưng
không phải vì họ có những túp lều mới dễ lắp ráp với họ. Không, mà là vì Đức
Chúa Trời đã tiếp trợ cho họ chỗ trú ẩn mà họ có cần.
Khi Đức Chúa Trời đưa dân Israel ra khỏi Ai-cập
trong chuyến hành trình 40 ngày qua sa mạc, Ngài đã tiếp trợ cho họ mọi nhu cần.
Đã có mana từ trời xuống cho họ ăn, và theo bậc thánh hiền người Do-thái, quần
áo của họ không cần phải giặt giũ và vừa vặn đủ cho chủ nhân của chúng. Đức
Chúa Trời cũng tiếp trợ cho người Do-thái chỗ trú ẩn: “…khi ta đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô,
ta cho họ ở trong những trại”.
Một số bậc thánh hiền tin rằng Đức Chúa Trời đã
đặt các gia đình vào những túp lều đích thực, trong khi nhiều người khác tin rằng
các túp lều thực sự là những đám mây vinh hiển bao quanh dân sự bốn hên. Tuy
nhiên, ai nấy đều đồng ý rằng Đức Chúa Trời đã che chở con cái của Ngài. Chính
sự tễ trị và bảo vệ của Ngài mà chúng ta tưởng niệm và ghi nhớ trong dịp lễ Sukkot.
Nhằm lễ Sukkot, chúng ta đi xa hơn là
chỉ hình dung — chúng ta thực sự tái diễn lại kinh nghiệm. Chúng ta dựng lên
các túp lầu nhỏ, tạm thời và ở trong đó những bảy ngày. Ở đó chúng ta ăn, ngủ,
và sống, tiếp xúc với các yếu tố và hoàn toàn nương vào sự bảo vệ của Đức Chúa
Trời. Khi mùa thu tới đến, hầu hết mọi người chuyển vào trong nhà của họ để được
bảo vệ. Tuy nhiên, chính xác, ấy là chúng ta chọn chuyển ra ngoài trong một thái
độ sâu sắc công nhận rằng chúng ta không lo sợ – về mưa, lạnh lẽo, hoặc bất cứ
điều gì. Không cần phải lo lắng, vì chúng ta được nương náy mình nơi Đức Chúa
Trời.
Trong trường hợp bạn dựng lên một sukkah trong năm nay hay đơn giản là tưởng tượng nó, hãy nhớ rằng
Thiên Chúa là nơi ẩn náu của bạn. Giống như Ngài đã tiếp trợ cho con cái Israel
trong sa mạc, Ngài sẽ tiếp tục tiếp trợ cho chúng ta và bảo vệ chúng ta qua bất
kỳ giông bão nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét