Lo Liệu Cho Người Già
“Khi ngày của Đa-vít hầu trọn, người truyền lịnh cho Sa-lô-môn,
con trai mình” — I Các Vua 2:1.
Không có nhiều trao đổi
giữa cha và con được ghi lại trong Kinh thánh của người Do-thái, là sách mà Cơ
đốc nhân gọi là Cựu Ước. Tuy nhiên, tuần này, chúng ta đọc về hai cuộc trao đổi
trong số họ. Trong phần Kinh Thánh [Sáng
thế ký 47:28 – 50:26; I Các Vua 2:1-12], chúng ta đã đọc về phần kết cuộc đời
của Giacốp, ý muốn cuối cùng của ông và giao ước, phải nói như thế, với các con
cùng cháu của ông. Trong I Các Vua 2:1-12, chúng ta đọc về phần kết của một đời
sống tuyệt vời khác — Vua David, đang khi ông nằm trên giường hấp hối, đã trao
vương quốc cho con trai ông là Sa-lô-môn.
Hai phần đọc này khiến
cho chúng ta phải dừng lại và xem xét những khoảnh khắc chuyển tiếp mà chúng ta
đã trải nghiệm trong cuộc sống của chúng ta và những kẻ hầu đến. Chúng ta được
nhắc nhớ rằng một ngày kia chúng ta cũng sẽ lìa khỏi thế gian và nhớ đến tầm
quan trọng của việc để lại một di sản sau lưng. Đồng thời, chúng ta cũng phải xem
xét chúng ta may mắn là dường nào vì hạng người cao trọng đã đến trước chúng ta
và sẽ để lại cho chúng ta chính di sản của họ. Chúng ta được nhắc nhớ về giá trị
trong việc tiếp thu tất cả những gì chúng ta có thể từ cha mẹ, ông bà, và các
thành viên lớn tuổi trong cộng đồng. Chính hạng người lớn tuổi hơn trong đời sống
của chúng ta, những kinh nghiệm sống vô giá của họ có thể cung ứng cho chúng ta
một nguồn tri thức xứng đáng được tôn trọng và chú ý.
Tuy nhiên, trong thế
giới ngày nay, lớn tuổi thêm hầu như bị xem là xấu hổ hoặc thậm chí là một tội
lỗi nữa. Các thứ mỹ phẩm đang nổi lên và ngành công nghiệp phẫu thuật thẩm mỹ bằng
plastic đang xác chứng cho thực tế này. Ngược lại, Kinh Thánh đặt giá trị lớn lao
trên người lớn tuổi và dạy cho chúng ta biết rằng tuổi già là một thứ đáng mong
muốn và có giá trị.
Lần đầu tiên tuổi già
được nhắc tới trong Kinh thánh liên quan đến vị tộc trưởng Áp-ra-ham:
"Vả,
Áp-ra-ham đã già, tuổi đã cao"
(Sáng thế ký 24:1). Bậc thánh hiền Do-thái
luận rằng đây là lần đầu tiên tuổi già được giới thiệu cho thế gian. Theo truyền
khẩu Do-thái, Áp-ra-ham đến trước mặt Chúa với một lời thỉnh cầu: "Lạy Chúa của vũ trụ, một người kia
và con của ông ta đi cùng nhau và không ai biết ai là cha để mà chào hỏi cả.
Tôi nài xin Chúa, xin làm một sự phân biệt giữa chúng tôi".
Đức Chúa Trời đã làm ứng nghiệm lời thỉnh cầu của Áp-ra-ham và tuổi già đã được
ban cho như một món quà, một mũ triều thiên cung ứng sự tôn trọng cho người đáng
được như thế.
Trong sách Lê-vi Ký
19:32, chúng ta được truyền cho: "Trước mặt người tóc bạc, ngươi hãy đứng dậy,
kính người già cả".
Nếu chúng ta không tôn trọng người già cả, không những chúng ta bất tuân đối với
Lời của Đức Chúa Trời, chúng ta cũng cướp đi của mình nhiều tài nguyên thiên
nhiên quý giá nhất. Người già cả là nguồn khôn ngoan, tri thức và hướng dẫn phong
phú mà chúng ta không dám lãng phí.
Tuần này, hãy dành thời
gian với một người lớn tuổi hơn trong cuộc sống của bạn và nỗ lực tiếp thu từ sự
khôn ngoan và các kinh nghiệm của họ. Người già cả là một món quà mà chúng ta
phải tôn kính và trân trọng bao lâu chúng ta được chúc phước cho để có họ trong
cuộc sống của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét