Cung Kiếm Của Gia-cốp
“Còn cha sẽ cho con một phần đất trổi hơn các
anh em, là phần đất của cha đã dùng cung-kiếm đoạt lấy của dân A-mô-rít đó” — Sáng thế ký 48:22
Có một khoa học về cầu
nguyện không?
Các nghiên cứu về hiệu quả của sự cầu nguyện
không đi đến kết luận được. Một số nghiên cứu chứng minh rằng sự cầu nguyện trợ
giúp, trong khi các nghiên cứu khác cho ra những kết quả khác với các đề xuất
khác. Cuối cùng, thật là khó nghiên cứu việc gì đó mà không thể nhìn thấy hay tính
toán được. Đối với người tin Chúa, chính từ đức tin và kinh nghiệm mà chúng ta nhìn
biết sự cầu nguyện tác động đến cuộc sống của chúng ta sâu sắc là dường nào!
Tuy nhiên, ngay cả giữa vòng chúng ta có người
tin, có một khoa học về những lời cầu nguyện của chúng ta hay không? Có phải một
số lời cầu nguyện nhiều hiệu quả hơn những lời cầu nguyện khác? Theo truyền khẩu
Do-thái, câu trả lời là có, và trong phần đọc Kinh Thánh tuần này [Sáng thế ký 47:28 - 50:26; I Các Vua 2:1-12],
Gia-cốp chia sẻ hai trong số các lời khuyên có giá trị nhất.
Khi Giacốp sắp kết thúc cuộc đời mình và chúc phước
cho con cháu của mình, ông chúc phước cho Giôsép với một phần bằng hai. Giữa phần
đất ấy là thành Si-chem: "là
phần đất của cha đã dùng cung-kiếm đoạt lấy của dân A-mô-rít đó”. Thành Si-chem đã không
thể tách rời khỏi Giô-sép. Ông đã được chôn cất ở đó, và người ta vẫn cầu nguyện
ở đó, tại ngôi mộ của ông ngày nay.
Tuy nhiên, mặc dù chẳng có hồ nghi gì về việc
Gia-cốp để lại thành Si-chem cho Giô-sép và các dòng dõi của ông cho đến đời đời,
chúng ta phải thắc mắc về việc Gia-cốp đã nhận lãnh xứ này bằng phương thế
nào!?! Trong khi Gia-cốp nói rằng ông đã chiếm lấy thành ấy bằng cung kiếm của
mình, rõ ràng Kinh thánh cho chúng ta biết Si-mê-ôn và Lê-vi đã chiếm lấy thành
phố sau khi các cư dân này đã làm nhục Đi-na em gái của họ (Sáng thế ký 34:25). Làm sao Gia-cốp dám xưng công trạng mình đã chinh
phục Si-chem rồi trao nó cho một người con khác chẳng có một vai trò gì trong
việc chiếm lấy nó?
Bậc thánh hiền Do-thái giải thích rằng thuật ngữ
"cung
kiếm" của Gia-cốp đề cập đến "sự cầu xin và khẩn
nguyện" trước mặt Đức Chúa Trời. Gia-cốp công nhận rằng bất cứ việc gì được
làm ra theo cấp độ thuộc thể đều có một thành phần thuộc linh. Trong khi Si-mê-ôn
và Lê-vi đã thành công về mặt thuộc thể chiếm lấy thành Si-chem,
đó là những lời nài xin về mặt thuộc linh của Gia-cốp đã dẫn đến thành công của họ. Theo Gia-cốp, những lời
cầu xin và khẫn nguyện là những công cụ đích thực trong cuộc sống, và chúng là
nguyên nhân cho những chiến thắng và thành công của chúng ta.
Nhưng đấy chẳng phải là mọi sự mà Gia-cốp đã tiết
lộ về sức mạnh của sự cầu nguyện. Thuật ngữ "cung
kiếm" cũng dạy cho chúng ta một trong những cách thức hiệu quả nhất đối
với sự cầu nguyện. Giống như một thanh gươm hiệu quả nhất khi nó sắc bén, cũng
vậy, những lời cầu nguyện của chúng ta đâm thủng nhiều nhất khi chúng sắc bén,
tập trung, và xác đáng. Giống như một mũi tên di chuyển xa nhất khi dây cung được
kéo về sau nhiều nhất, cũng một thể ấy, những lời cầu nguyện của chúng ta "áp sát Đức Chúa Trời" khi chúng phát ra từ đáy
lòng của chúng ta.
Lần tới đây chúng ta cầu nguyện, chúng ta hãy nhớ
đem cung kiếm của Gia-cốp theo với chúng ta. Chúng ta hãy thốt ra rõ ràng và ngắn
gọn với Đức Chúa Trời những điều cầu xin và nhu cần sâu xa nhất của chúng ta. Cầu
nguyện là một thế lực, và chúng ta cần phải khôn khéo khi tận dụng sự ấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét