Tấm Lòng Đã Chịu Phép Cắt
Bì
“Vậy,
hãy trừ sự ô uế của lòng mình đi, chớ cứng cổ nữa” — Phục truyền luật lệ
ký 10:16
Một lần kia khi tôi dùng
cơm trưa trong một quán café ở Jerusalem, tôi không làm gì khác hơn là chú ý tới
mấy cái bàn đã được dọn ra. Có một đứa trẻ đang khóc thét lên với một người mẹ
bối rối đang tìm cách mặc đồ cho đứa con mình đang hoảng sợ. Trên bàn là một
chiếc áo sơ mi bẩn và bà ấy đang thay áo cho đứa con, hai tay nó bị kẹt trong
tay áo. Nó càng vùng vẫy với mẹ nó không chịu mặc áo, thật là khó cho mẹ nó xỏ
tay nó vào áo. Nếu nó bình thản, thì sẽ chẳng mất thì giờ để mặc quần áo, nhưng
khi nó cứ vùng vẫy như thế, nó chỉ kéo dài việc mặc áo mà còn khổ sở hơn nữa là.
Tôi thường nghĩ về hình ảnh
đó và tự hỏi nếu trong cuộc sống, đôi khi chúng ta cũng làm y như vậy. Có phải chúng
ta đang đấu tranh cách ngoan cố, điên cuồng theo cách của mình để đạt được một
số mục tiêu, hoặc giả chúng ta bình tỉnh và thêm chút lòng tin cậy, thì mọi
chuyện sẽ ra dễ dàng hơn không? Có đôi lúc chúng ta thích giống như đứa trẻ kia,
đấu tranh nghịch lại Đức Chúa Trời, Cha yêu thương của chúng ta là Đấng đang
tìm cách giúp cho chúng ta thoát ra?
Trong phần Ngũ Kinh [Phục truyền luật lệ ký 7:12 – 11:25],
chúng ta gặp điều răn này: “Vậy, hãy trừ sự ô uế của lòng mình đi, chớ
cứng cổ nữa”. Chính xác thì câu nầy
muốn nói điều gì chứ?
Câu này ám chỉ rằng một
tấm lòng đã chịu phép cắt bì là đối ngược lại với sự cứng cổ. Lần đầu tiên mà
người Do-thái bị gọi là cứng cổ là ngay sau lúc họ phạm tội làm con bò con bằng
vàng. Ở đây, thuật ngữ này chỉ ra rằng thay vì cởi mở với chương trình của Đức
Chúa Trời khi họ nghĩ Môi-se đã mất tích, dân Do-thái đã nắm lấy mọi vấn đề vào
chính tay của họ. Họ tin rằng họ cần một nhà lãnh đạo và cố tình thể hiện chương
trình của họ để tạo ra một hình tượng. Sống cứng cổ là kiểu ngoan cố khiến cho
một người chỉ nhắm vào một hướng duy nhứt và hoàn toàn gạt bỏ Đức Chúa Trời. Một
tấm lòng đã chịu phép cắt bì sống thật cởi mở, linh hoạt, và sẵn sàng để Chúa ngự
vào.
Tuy nhiên, một tấm lòng rộng mở rất dễ bị tổn
thương. Thật là đáng sợ khi chúng ta cởi mở và tin cậy Đức Chúa Trời. Việc ấy giống
như buông thả và tin rằng ai đó sẽ bắt lấy bạn vậy. Không có gì ngạc nhiên khi
trạng thái mặc định của chúng ta là có tấm lòng chưa chịu phép cắt bì. Chúng ta
nghĩ rằng chúng ta được an toàn hơn theo cách đó, nhưng sự thực thì ngược lại.
Chỉn khi chúng ta cởi mở ra với Đức Chúa Trời để Ngài có thể chăm sóc, bảo vệ,
và hướng dẫn chúng ta bước đi trên con đường xứng đáng.
Hãy dành chút thời gian
để kiểm tra lại tấm lòng của bạn trong tuần này. Tấm lòng của bạn chống nghịch Đức
Chúa Trời như thế nào? Trong những lãnh vực nào của cuộc sống bạn đang "cứng cổ" với và cảm thấy cần phải kiểm soát? Chúng ta
hãy mở lòng mình ra đối với Đức Chúa Trời và nhìn xem cách thức cuộc sống sẽ mở
ra cho chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét