Làm Theo Điều Mình Giảng Dạy
“Vừa
khi tức vị, vua phải chiếu theo luật pháp nầy mà những thầy tế lễ về dòng Lê-vi
giữ, chép một bản cho mình. Bản ấy phải ở bên vua trọn đời, vua phải đọc ở
trong, để tập biết kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, cẩn thận làm theo các
lời của luật pháp nầy, và hết thảy điều răn nầy” — Phục
truyền luật lệ ký 17:18–19
Hơn 25 năm trước, Robert
Fulghum đã viết một danh sách các bài học về đời sống đầy năng quyền và đặt tên
cho quyển sách ấy là “All I Really Need to Know I Learned in Kindergarten”
[Mọi Điều Tôi Cần Phải Biết Trong Nhà Trẻ]. Mười sáu triệu bản sao
sau đó, vẫn là một trong những tác phẩm được yêu thích nhất và những mảng
khuyên dạy được đọc nhiều nhất dành cho mọi người ở mọi thời đại. Những gì Fulghum
tiếp thu được trong nhà trẻ bao gồm "tham dự vào mọi
việc", "không đánh bạn ", "sắp đặt mọi thứ trở lại chỗ bạn tìm gặp chúng", và "hãy nói lấy làm tiếc khi bạn làm tổn thương ai đó".
Thật vậy, toàn bộ danh
sách bao gồm các bài học vang dội sâu sắc với người lớn, y như chúng có với trẻ
em. Hết thảy chúng ta có thể tiếp thu những bài học cơ bản nầy ở nhà trẻ, nhưng
không nhất thiết là người lớn chúng ta đã làm chủ chúng đâu! Nếu chúng ta chỉ sống
trong một thế giới mà từng người lớn lên chịu làm theo những việc mà chúng ta
lo dạy dỗ cho con cháu mình phải làm theo!
Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần
này [Phục truyền luật lệ ký 16:18 – 21:9],
chúng ta học biết về các điều luật liên quan đến một vị vua người Do-thái. Một
trong những đòi hỏi, ấy là mỗi vị vua về mặt cá nhân phải viết một bản sao Ngũ
Kinh cho bản thân mình, và người cần phải có Ngũ Kinh theo với mình mọi lúc mọi
khi. Bất cứ đâu vua đi, luật pháp cùng đi với người. Bậc thánh hiền Do-thái hỏi:
Tại sao cá nhân chịu trách nhiệm thực thi luật
pháp cần phải có một bản sao của nó mọi lúc mọi khi chứ? Chắc chắn người đứng dạy
luật phải nhận biết nó rõ hơn bất cứ ai khác.
Bậc thánh hiền giải thích rằng những người chịu
trách nhiệm thi hành luật thường muốn bẻ cong luật để thuận cho mình. Một người
chủ yếu có trách nhiệm như là ông chủ của mọi người khác là cũng dễ quên rằng
ông ta cũng có một ông chủ nữa, gọi là Đức Chúa Trời! Đây là lý do tại sao nhà
vua đặc biệt phải gắn bó với luật pháp và Lời của Đức Chúa Trời. Ông ta không nên
quên rằng mình không cao hơn luật pháp hoặc bất cứ ai khác; thay vì thế, ông ta
bị ràng buộc với luật pháp – thậm chí còn nhiều hơn ai khác nữa.
Trong khi chẳng có một vị vua Do-thái nào trong
hàng ngàn năm, hết thảy chúng ta đều có thể tiếp thu một bài học quan trọng từ điều
luật này. Bài học là phải làm theo điều chúng ta giảng dạy, trong vai trò làm cha
mẹ, làm giáo viên, và là một xã hội. Chúng ta không sống cao hơn luật lệ của nhà
trẻ! Như Fulghum đề xuất: "Hãy suy nghĩ một
thế giới tốt đẹp hơn nếu hết thảy chúng ta đều có bánh quy và sữa vào khoảng 3
giờ mỗi chiều rồi nằm xuống với chiếc túi xách của mình để ngủ trưa. Hoặc nếu tất
cả các chính phủ đều có một chính sách cơ bản để luôn đưa mọi thứ trở lại nơi họ
tìm gặp chúng và dọn dẹp mớ hỗn độn của chính mình".
Những gì chúng ta dạy dỗ
con em của mình trong nhà trẻ là công việc nêu gương làm người lớn của chúng ta.
Bởi vì nếu chúng ta không thể làm chủ được những bài học cơ bản nhất trong cuộc
sống, làm sao chúng ta dám mong đợi con cái mình sống theo như vậy cho được?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét