Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

TÔI NHỎ BÉ, ĐỨC CHÚA TRỜI LỚN LAO


Tôi Nhỏ Bé, Đức Chúa Trời Lớn lao

Tôi lấy làm hèn mọn không đáng chịu các ân huệ và các điều thành thực mà Ngài đã làm cho kẻ tôi tớ Ngài; vì lúc trước khi qua sông Giô-đanh chỉ có cây gậy tôi, mà ngày nay tôi lại trở nên hai đội quân nầy — Sáng thế ký 32:10

Phần Kinh Thánh tuần này bắt đầu với một Gia-cốp đầy sợ hãi [Sáng thế ký 32:4 – 36:43; Ápđia 1:1-21]. Ông đang trên đường trở về quê hương với gia đình, lòng nhận biết sẽ có cuộc đối diện với Ê-sau anh mình, là điều không thể tránh né được. Đã tốn những 22 năm kể từ khi Gia-cốp trốn khỏi xứ Ca-na-an vì ông sợ anh mình sẽ giết ông sau khi khám phá ra rằng Gia-cốp đã âm mưu chiếm lấy các ơn phước của cha mình. Ê-sau là một nhân vật nguy hiểm và mạnh mẽ, ông có thể dễ dàng giết chết toàn bộ gia đình của Gia-cốp. Gia-cốp đã run rẩy cho đến tận xương tuỷ.

Và thế là, giống như hết thảy chúng ta sẽ làm trong những lúc sợ hãi kinh khủng đó, Gia-cốp đã cầu nguyện.

Khi bắt đầu sự cầu nguyện, Gia-cốp nói: Tôi lấy làm hèn mọn không đáng chịu các ân huệ và các điều thành thực mà Ngài đã làm cho kẻ tôi tớ Ngài”. Trong tiếng Hy-bá-lai, câu nầy khởi sự với từ ngữ "Katonti", sát nghĩa ý nói: "tôi thì nhỏ bé". Gia-cốp đã suy gẫm về tình trạng nhỏ bé và không có khả năng, và không xứng đáng của mình. Phải chuẩn bị cho thách thức trong cuộc sống lớn lao nhất thích hợp như thế nào đây?

Cách đây mấy năm, ca sĩ nhạc sĩ người Do-thái nổi tiếng là Yonatan Razel đã cưỡi lên những làn sóng tiếng tăm khi tai vạ ụp đến. Con gái của ông, Rivkah, đã té từ trên mái nhà của gia đình tại thành Jerusalem trong khi xem bắn pháo hoa vào ngày lễ Độc lập. Rivkah đã bất tỉnh nhiều tuần, và có những lúc, dường như là chẳng có cơ hội để nó tỉnh dậy được nữa. Yonatan mô tả cái ngày mà mọi thứ xoay chuyển. Anh trai của ông đã ghi cho ông mấy hàng như sau: "Em có chuẩn bị đón phép lạ lớn lao mà Đức Chúa Trời dành chứa cho em hôm nay chưa vậy?"

Yonatan nói rằng mấy hàng chữ ấy đã lay động ông, và ông hiểu theo cách sâu sắc mỗi ngày là một phép lạ đến từ Đức Chúa Trời mà vì đó chúng ta phải biết ơn. Yonatan đã hiểu giống như Đức Chúa Trời thực hiện nhiều phép lạ cho chúng ta mỗi ngày, ngay cả khi chúng ta không xứng đáng, Đức Chúa Trời có thể mang lại phép lạ mà ông có cần nhất trong ngày đó. Và vào chính ngày ấy, sự trông cậy đã thắng hơn thất vọng, và Rivkah đã nắm lấy những bước quan trọng đầu tiên dẫn đến sự phục hồi hoàn toàn và kỳ diệu của nó.

Thật may mắn làm sao, ngay trước tai nạn của Rivkah, Yonatan đã sáng tác một bài ca mới với những lời cầu nguyện của Giacốp: Tôi lấy làm hèn mọn không đáng chịu các ân huệ và các điều thành thực mà Ngài đã làm cho kẻ tôi tớ Ngài”. Giống như Gia-cốp, Yonatan đạt tới mức nhận biết rằng trong khi ông nhỏ bé, Đức Chúa Trời là lớn lao – và điều đó đã cung ứng sức lực cho ông.

Quí bạn ơi, khi chúng ta nhận ra chúng ta nhỏ bé là dường nào, chúng ta công nhận Đức Chúa Trời của chúng ta thật rất vĩ đại dường bao! Chúng ta nhận ra rằng chính Đức Chúa Trời, chớ không phải chúng ta, Ngài bảo vệ và tiếp trợ cho chúng ta mỗi ngày. Chúng ta không cần phải thất vọng khi đối diện với những thách thức lớn lao. Giống như Đức Chúa Trời làm ra vô số phép lạ cho chúng ta mỗi ngày, Ngài có thể bày ra phép lạ mà chúng ta cần nhất cho chính ngày này.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét