Tin Nơi Các Lời Hứa Của Đức
Chúa Trời
“Sa-ra hưởng thọ được một trăm hai mươi bảy tuổi. Ấy là bao nhiêu
năm của đời Sa-ra. Sa-ra qua đời tại Ki-ri-át-A-ra-ba, tức là Hếp-rôn, thuộc về
xứ Ca-na-an. Áp-ra-ham đến chịu tang cho Sa-ra và than khóc người” — Sáng
thế ký 23:1-2
Phần đọc Kinh Thánh tuần nầy [Sáng thế ký 23:1 – 25:18; I Các Vua 1:1-31] khởi sự với cái chết
của Sa-ra. Có phải bạn nhớ phân đoạn tuần qua kết thúc như thế nào không? Ngay
trước khi câu chuyện nói tới cái chết của Sa-ra là câu chuyện về của lễ Y-sác. Bậc
thánh hiền Do-thái dạy rằng khi Sa-ra nghe nói Áp-ra-ham đã đem đứa con trai
duy nhất của mình dâng nó cho Đức Chúa Trời như một của lễ, linh hồn của bà đã rời
khỏi bà. Dường như bất công quá, có phải không? Áp-ra-ham đã vâng theo lời của
Đức Chúa Trời và đây là điều đã xảy ra. Tuy nhiên, Áp-ra-ham đã không than phiền
hoặc thắc mắc với Đức Chúa Trời. Ông vâng theo với đức tin trong sự vâng phục.
Bậc thánh hiền cung ứng cho chúng ta thêm phần thông
tin ở đàng sau bối cảnh đó. Họ giải thích rằng Sa-ra đã bị định phải chết trong
ngày hôm đó và vào thời điểm đặc biệt đó. Sa-tan đã nghĩ ra một kế hoạch gian
ác. Với sự nhận biết rằng đó là giờ chết của Sa-ra, hắn đã sắp đặt cho ai đó đến
nói cho bà biết những tin tức về Y-sác hầu cho đấy chính là những tin tức đã giết
chết bà ấy.
Thật ra, Sa-ra đã sống một cuộc đời đầy đủ; cuộc
đời ấy đã không bị cắt giảm một phút ngắn ngủi nào hết. Điều này được ám chỉ
trong Kinh thánh, nhưng chỉ thấy trong nguyên bản Hy-bá-lai kìa. Phân đoạn Kinh
Thánh khởi sự với việc nói rằng Sa-rah đã sống 127 năm; tuy nhiên trong bản
Hy-bá-lai, câu nầy sát nghĩa đọc là: "Và Sarah đã sống
một trăm năm và hai mươi năm và bảy năm". Tuổi của bà được sắp xếp đầy đủ để dạy cho
chúng ta biết rằng, mặc dù Sa-tan tìm cách làm cho chúng ta lẫn lộn, nhưng Sa-ra
đã sống trọn một cuộc sống đầy đủ.
Ápraham đã có thể giữ được đức tin mạnh mẽ của
mình. Ông không rơi vào ảo ảnh mà Sa-tan tạo ra để khiến cho Áp-ra-ham nổi loạn
nghịch cùng Đức Chúa Trời. Vô luận sự việc trông như thế nào đi nữa, Áp-ra-ham
đã không thắc mắc về sự công bình của Đức Chúa Trời thậm chí là một giây đồng hồ,
và chúng ta cũng phải một thể ấy.
Chúng ta học được một việc thú vị khác từ nguyên
bản Hy-bá-lai. Nếu chúng ta nhìn vào câu Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng Áp-ra-ham
đã khóc vì Sa-ra, chúng ta nhìn thấy mẫu tự đầu tiên của chữ "khóc" [weep] được viết rất nhỏ trong quyển Ngũ Kinh. Bậc
thánh hiền giải thích rằng trong khi Áp-ra-ham là con người và chắc chắn đã
khóc vì người vợ yêu dấu của mình, ông đã không khóc nhiều đâu – đó là một sự khóc
lóc "nhỏ" thôi. Sở dĩ như thế không
phải là vì Áp-ra-ham đã yêu vợ mình kém hơn ai khác, mà vì đức tin của Áp-ra-ham
lớn hơn đức tin của một người trung bình. Áp-ra-ham biết chắc không chút nghi
ngờ rằng Sa-ra đã lên thiên đàng. Ông biết rõ rằng bà đã thưởng thức phần thưởng
rất lớn. Ông biết rõ bà vẫn còn sống và mạnh giỏi. Áp-ra-ham biết rõ ông sẽ gặp
lại bà. Đây là lý do tại sao phân đoạn Kinh Thánh của chúng ta được gọi là "Và Sarah đã sống…". Thực sự bà không hề chết
bao giờ!
Trong khi đức tin không thể loại trừ những thời điểm
khó nhọc của chúng ta, đức tin có thể đưa chúng ta qua khỏi chúng. Khi chúng ta
tin cậy các lời hứa của Đức Chúa Trời, chúng ta có thể vượt qua bất cứ việc gì.
Đối với từng nan đề, cũng có một lời hứa. Bạn chọn tin cậy lời hứa nào ra từ Đức
Chúa Trời cho hôm nay vậy?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét