Thưởng Thức Điều Chúng Ta
Đang Có
“Người lấy đồ trang sức bằng bạc, vàng, và áo
xống trao cho Rê-be-ca; rồi cùng lấy các vật quí dâng cho anh và mẹ nàng” — Sáng thế ký 24:53
Trong phần Kinh Thánh đọc tuần nầy [Sáng thế ký 23:1 – 25:18; I Các Vua 1:1-31],
chúng ta chào tạm biệt với Sa-ra và gặp gỡ Rê-be-ca. Sau khi Sa-ra qua đời, Áp-ra-ham
đã sai người đầy tớ đáng tin cậy của mình đi tìm người vợ cho Y-sác. Người đầy
tớ đi đến xứ sở quê hương của Áp-ra-ham và xác định Rê-be-ca là người bạn đời xứng
đáng cho Y-sác. Người đầy tớ đã trao cho Rê-be-ca bằng một cái vòng đeo mũi và
hai vòng đeo tay bằng vàng. Nàng chạy về nhà nói với anh mình là Laban, và cha
là Bê-tu-ên về người kia và các tặng phẩm của người. Hai người ra tiếp đón người
đầy tớ và tỏ ra hiếu khách với người; tuy nhiên, theo bậc thánh hiền Do-thái, họ
chẳng thích thú gì nơi việc dành cho người sự tử tế. Sở thích của họ đặt nơi
các tặng phẩm mà người kia đã dâng tặng cho họ!
Bây giờ, hãy quan sát cho kỹ nhé! Laban và
Bê-tu-ên đã mời người đầy tớ vào nhà mình để dùng bữa. Tuy nhiên, người đầy tớ
trước tiên khăng khăng thuật lại câu chuyện về việc ông ta đạt tới chỗ xác định
thể nào Rê-be-ca là bạn linh hồn của Y-sác. Sau khi nghe chuyện, La-ban và Bê-tu-ên
đều đồng ý rằng sự việc đã xảy đến từ Đức Chúa Trời. Chúng ta có thể cho rằng
vào thời điểm này, mọi người đã khởi sự dùng bữa rồi. Khi ấy, câu Kinh Thánh cho
chúng ta biết rằng người đầy tớ còn trao cho Rê-be-ca những món quà đắt giá hơn
và “rồi cùng lấy
các vật quí dâng cho anh và mẹ nàng” nữa. Người đầy tớ trao
nhiều tặng phẩm cho anh và mẹ của Rê-be-ca, còn về cha của nàng có đang đứng ở
đó không?
Bậc thánh hiền dạy rằng khi Bê-tu-ên để ý thấy rằng
đầy tớ của Áp-ra-ham đã đến với 10 con lạc đà chất đầy của cải, thì ông đã nổi
tánh tham lam. Ông đã lên kế hoạch đầu độc người đầy tớ và chính mình ông sẽ
lãnh lấy những con lạc đà và của cải. Bê-tu-ên đã mời người đầy tớ vào dùng bữa
ngay tại chỗ với kế hoạch nham hiểm này; tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã khiến xảy
ra một sự lộn xộn và Bê-tu-ên được dọn cho với thức ăn bị nhiễm độc mà họ đã dự
trù dọn cho người đầy tớ. Bê-tu-ên ngã chết trong bữa ăn và không còn nữa khi
người đầy tớ của Ápraham trao các tặng phẩm cho gia đình của Rê-be-ca.
Trong Châm ngôn 1:19 chúng ta đọc: "Đó là đường của những kẻ tham lợi bất nghĩa; lợi
như thể đoạt lấy mạng sống của kẻ được nó”. Trong trường hợp của
Bê-tu-ên, điều này hoàn toàn đúng! Tuy nhiên, theo một ý nghĩa khác, câu này có
thể áp dụng cho tất cả chúng ta. Hết thảy chúng ta đều có thể rơi vào cái bẫy thiếu
thốn hầu cho chúng ta bị tước mất niềm vui và sự sống của chúng ta.
Bậc thánh hiền Do-thái cung ứng phương thuốc chữa
cho các mối nguy hiểm của sự tham lam. Họ hỏi: "Ai là người giàu có?" rồi đáp: "Người nào vui vẻ
với phần của mình". Chúng ta không cần nhiều của cải; chúng ta cần biết thưởng
thức nhiều hơn. Khi chúng ta dành thời gian để thưởng thức những gì chúng ta
có, chúng ta sẽ cảm thấy thoả lòng. Nếu chúng ta chưa bao giờ thưởng thức những
gì chúng ta hiện đang có, chúng ta sẽ trở nên giàu có giống như một vì vua và sẽ
không hề cảm thấy là đủ bao giờ. Dù chúng ta có ít hay nhiều, chúng ta cần phải
thưởng thức những gì chúng ta đang có.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét