Thứ Năm, 16 tháng 11, 2017

ÁNH MẮT THƯƠNG XÓT


Ánh Mắt Thương Xót

Bởi Y-sác đã già, mắt làng chẳng thấy được nữa, bèn gọi Ê-sau, con trưởng nam, mà rằng: Hỡi con! Ê-sau thưa rằng: Có con đây — Sáng thế ký 27:1

Phần đọc Ngũ kinh tuần này [Sáng thế ký 25:19 – 28:9; Malachi 1:1 – 2:7] chứa một trong những bối cảnh kịch tính nhất trong Kinh thánh. Đây là câu chuyện nói tới cách Gia-cốp đã đánh lừa cha mình vào việc tin rằng ông là Êsau để Y-sác chúc phước cho. Sau khi Gia-cốp đã được chúc phước rồi, Êsau trở về từ một ngày săn bắn ngoài trời, sẵn sàng để nhận lãnh sự chúc phước cho mình chỉ để thấy rằng ơn phước của ông đã bị tước mất rồi. Y-sác run rẩy khi ông nhận ra sự việc. Êsau kêu lên trong khổ sở khi ông nhận ra việc ấy. Đó là một ngày thảm thương cho mọi người.

Câu chuyện được trình bày với phần thông tin chép rằng: Bởi Y-sác đã già, mắt làng chẳng thấy được nữa”. Đây là nguồn gốc của tấn thảm kịch về các sự kiện đang diễn ra. Sự mù loà thuộc thể của Y-sác khiến cho Gia-cốp có thể bày mưu. Hơn nữa, bậc thánh hiền Do-thái dạy rằng tầm nhìn thuộc linh của Y-sác cũng bị vầy mây che khuất và cũng góp phần vào các sự kiện này đã xảy ra. Y-sác không thể nhìn thấy Êsau đã không xứng đáng với ơn phước và cuộc tương lai của nhân loại phải chiếu theo Gia-cốp, là người con xứng đáng hơn, đã được chúc phước cho. Tuy nhiên, chúng ta phải thắc mắc lý do tại sao Y-sác lại bị mù đến đỗi thế. Ông chẳng kém công bình hơn Môi-se, là nhân vật không hề yếu kém trong cái thấy của ông (Phục truyền Luật lệ Ký 34:7).

Bậc thánh hiền cho rằng có một vài lý do cho thấy thị lực của Y-sác đã bị mất đi. Một gợi ý thú vị, ấy là cái thấy của Y-sác đã bị thay đổi bởi những giọt nước mắt mà các thiên sứ ở trên trời đã đổ ra khi Y-sác đang nằm trên bàn thờ. Những giọt nước mắt đó là những giọt nước mắt của lòng thương xót. Họ đã nhìn vào mắt của Y-sác và cái thấy của ông không còn như trước nữa.

Đây là ý nghĩa của sự việc: Khi Y-sác được Đức Chúa Trời buông tha ở bàn thờ, ông đã trải nghiệm ơn thương xót của Đức Chúa Trời. Việc này làm cho Y-sác phải thay đổi sâu sắc đến nỗi mọi thứ ông nhìn thấy từ lúc đó sẽ được nhìn thấy qua lăng kính của lòng thương xót. Ông đã xét đoán mọi người mà ông đã nhìn thấy qua ống kính của lòng thương xót. Đây là lý do tại sao khi ông nhìn vào Ê-sau, ông không có khả năng nhìn thấy mọi sự tồi tệ nơi Ê-sau. Ông đã thấy điều tốt lành nơi anh ta, đã thương xót anh ta, và ôm chầm lấy Ê-sau với tình yêu thương.

Điều này chỉ ra cái thấy của Y-sác đã bị tổn hại là dường nào. Ông từ chối không từ bỏ Ê-sau và chỉ nhìn thấy mặt tốt của Ê-sau mà thôi. Có phải đây là một sai lầm nghiêm trọng – một việc mà chúng ta nên tránh không?

Bậc thánh hiền dạy rằng thế gian là một nơi tốt hơn bởi vì Y-sác nhìn thấy sự tốt lành nơi Ê-sau. Ê-sau không hề ăn năn trọn vẹn, song hết thảy những điểm tốt lành của ông, mà ông truyền lại cho dòng dõi mình, bắt nguồn từ cái ôm của Y-sác.

Quí bạn ơi, luôn luôn phải trả giá khi nhìn vào thế gian với ánh mắt của lòng thương xót. Hãy nhìn thấy điều lành nơi tha nhân, ngay cả nơi những người dường như sống xa rời với Đức Chúa Trời. Khi chúng ta nhìn vào tha nhân qua lăng kính thương xót, Đức Chúa Trời sẽ nhìn vào chúng ta theo cùng một cách ấy.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét