Kỳ Vui Mừng
“Ngươi hãy giữ lễ
mùa màng, tức là mùa hoa quả đầu tiên của công lao ngươi về các giống ngươi đã
gieo ngoài đồng; và giữ lễ mùa gặt về lúc cuối năm, khi các ngươi đã hái hoa
quả của công lao mình ngoài đồng rồi” — Xuất Êdíptô ký 23:16
Mới đây, tôi có xem một bộ phim ngắn do một số
sinh viên Úc thực hiện. Trong phim ấy, một cậu bé mặc quần áo rách rưới xỏ đôi giày
rách nát ngồi trên một chiếc ghế trong công viên đang than vản phần số mình trong
cuộc sống. Khi nó đi vòng quanh công viên, nó gặp một cậu bé khác trong độ tuổi
của nó đang ngồi trên chiếc ghế khác trong công viên, cậu bé này duy nhứt ăn mặc
đàng hoàng với đôi giày thể thao ngon lành của nó.
Cậu bé khốn khổ ngồi xuống với dáng buồn bã gần gốc
cây kia rồi ước ao mình có thể đổi chỗ với cậu bé khá giả kia . . . và kìa, nó
nhận được sự ước ao của mình! Nó lấy làm kinh ngạc khi thấy mình đang ngồi trên
băng ghế trong lớp quần áo của đứa trẻ kia. Nhưng có điều gì đó không ổn. Đứa trẻ
khá giả, giờ đây mặc bộ quần áo của cậu bé nghèo, đang la hét và nhảy lên vì
vui mừng. Sao nó vui như thế khi được đổi chỗ chứ? Câu trả lời mau mắn được tỏ
ra khi có một phụ nữ xuất hiện với chiếc xe lăn – sẵn sàng đưa đứa trẻ nghèo trở
thành khá giả trở lại với mái nhà ấm cúng của mình. Lý do là vì nó không còn sử
dụng đôi chân của nó được nữa.
Sứ điệp của cuốn phim: Hạnh phúc là tán thưởng những
gì chúng ta đang có.
Bậc thánh hiền Do-thái cách đây hàng ngàn năm đã
nói như vầy: "Ai giàu có chứ?
Người nào đang hạnh phúc với những gì mình có". Sự dư dật và sự vui mừng
thực sự không nằm ở chỗ có nhiều đâu; chúng được tìm thấy trong sự tán thưởng
những gì chúng ta có nhiều đó.
Mỗi ngày lễ trong lịch của người Do-thái được đặt
cho một cái tên mô tả nó. Lễ Vượt Qua (Passover) được gọi là "Kỳ Tự Do của chúng ta" và Shavuot ai cũng là "Kỳ
Bố Thí của Ngũ Kinh". Sukkot được gọi là "Kỳ Vui Mừng của chúng ta". Ngày lễ nầy có gì đặc
biệt khiến nó xứng đáng một tước hiệu như vậy chứ?
Sự thật, ấy là ở bề mặt Sukkot sẽ là ngày lễ sau cùng được gọi là ngày lễ vui mừng. Trong
mọi ngày lễ khác, chúng ta ăn tối trong tiện nghi gia đình và nghỉ ngơi thoải
mái trên giường mình. Tuy nhiên, vào ngày lễ Sukkot chúng ta được truyền
cho phải ăn ở bên ngoài, ở đó trời thường quá nóng hoặc quá lạnh. Trong sự tuân
giữ này, nhiều người có thói quen ngủ ngoài trời trên nệm tạm hoặc trong túi ngủ.
Có gì hay về việc ấy chứ?
Sukkot, còn được gọi là "Lễ Thu Hoạch", là thời gian mà mọi
người có thể tin rằng có nhiều thứ là hạnh phúc hơn. Vì vậy, rất đặc biệt trong
thời gian này chúng ta lại học được hạnh phúc thực sự nói tới điều gì!?! Chúng
ta cố ý sống với ít hơn và tận hưởng nó nhiều hơn. Chúng ta nhận ra rằng bao
lâu chúng ta có mái nhà che trên đầu, một số thức ăn ngon và bạn bè, và một nơi
để ngủ, chúng ta cực kỳ có phước.
Năm nay khi người Do-thái trên toàn thế giới kỷ
niệm Sukkot, hãy sử dụng cơ hội này để thưởng thức nhiều ơn
phước trong cuộc đời bạn. Hạnh phúc là một sự lựa chọn, và Sukkot là một cơ hội để chọn nó
hơn các ngày khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét