Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

KHOẢNH KHẮC ĐÁNG SỢ NHẤT CỦA MÔI-SE


Khoảnh Khắc Đáng Sợ Nhất Của Môi-se

hoặc hết thảy công việc lớn lao và đáng sợ mà Môi-se cậy tay quyền năng mình làm tại trước mặt cả Y-sơ-ra-ên” — Phục truyền luật lệ ký 34:12

Tuần này chúng ta đọc câu cuối cùng của Ngũ kinh [Phục truyền luật lệ ký 33:1 – 34:12; Giôsuê 1:1-18], một phần trong lời khen ngợi của Môi-se. Câu này đọc như sau: hoặc hết thảy công việc lớn lao và đáng sợ mà Môi-se cậy tay quyền năng mình làm tại trước mặt cả Y-sơ-ra-ên”. Giống như câu đầu tiên của Kinh Thánh đặt ra bối cảnh cho phần còn lại của Ngũ kinh, cũng một thể ấy, câu cuối cùng cung ứng bối cảnh và quan điểm cho mọi sự ở trước nó.

Bậc thánh hiền Do-thái dạy rằng "công việc đáng sợ" được đề cập trong câu này đề cập cụ thể đến việc đập bể hai bảng đá đầu tiên có Mười Điều Răn đã được viết ra trên đó. Bạn còn nhớ câu chuyện ấy không? Khi Môi-se thấy con cái Y-sơ-ra-ên đã đúc một con bò con bằng vàng để thờ phượng đang khi ông còn ở trên Núi Si-nai nhận lãnh Mười Điều Răn từ Đức Chúa Trời, ông đã quyết định đập bể chúng. Trong tất cả những việc đáng sợ mà Môi-se đã làm trong cả cuộc đời ông, tại sao việc làm này lại được coi là việc làm lớn lao nhất?

Để hiểu rõ tầm quan trọng của hành động này, chúng ta hãy xem xét quan điểm của Môi-se. Sau khi cống hiến cuộc đời mình để đưa con cái Israel ra khỏi Ai Cập, ông đã đạt tới khoảnh khắc đỉnh cao lên trên Núi Si-nai để đem Lời của Đức Chúa Trời xuống dưới đất. Đây là khoảnh khắc tuyệt vời nhất của ông. Dân sự sẽ được biến đổi hoàn toàn từ một dân nô lệ thành tuyển dân của Đức Chúa Trời.

Môi-se đã ở Núi Si-nai trong 40 ngày, không ăn hoặc uống. Sau cùng, thời điểm đến. Môi-se tiếp cận dân sự của ông đầy dẫy hứng thú và mong đợi . . . và rồi ông nhìn thấy nó. Đáng ngạc nhiên thay, dân sự đã đúc một hình tượng. Rõ ràng, họ không sẵn sàng để nhận lãnh hai bảng đá. Môi-se đã sống rất khó nhọc cho thời điểm này và mọi chất xơ trong thân thể ông đã đánh ông như ông đã làm những gì ông phải làm, bất chấp những gì ông ao ước. Ông đập bể hai tấm bảng đá, không phải vì ông muốn đập bể đâu, mà vì đó là việc đúng đắn phải làm.

Là những hữu thể con người, chúng ta có khuynh hướng sống ngoan cố. Thậm chí khi chúng ta nhìn biết rằng chúng ta sai trái và cần phải thay đổi, chúng ta thúc hai gót chân mình và kháng cự. Không có gì đáng sợ hơn là có khả năng đi ngược lại những gì là thoải mái cho chúng ta trước sự ưu ái đối với điều chi là đúng đắn. Đây là những gì Môi-se đã làm và hết thảy chúng ta cần phải chạy theo, không những để trở thành hạng người tốt hơn, mà còn để nắm lấy Lời của Đức Chúa Trời nữa.

Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta một kho báu thật tuyệt vời. Kinh thánh chứa mọi sự khôn ngoan cho một cuộc sống phước hạnh và tin kính. Tuy nhiên, để tiếp cận được cuộc sống ấy, chúng ta cần phải sẵn sàng thay đổi đường lối và gạt bỏ hết các thói quen cũ qua một bên. Chúng ta cần phải ưu ái điều chi là tốt lành hơn các thứ cảm thấy là tốt lành.

Đây là những gì mà Môi-se đã đạt được — và điều đó thực sự là đáng sợ!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét