Thứ Hai, 11 tháng 9, 2017

HÃY DẤY LÊN VÀ SÁNG LOÈ RA


Hãy Dấy Lên Và Sáng Loè Ra!

Hãy dấy lên, và sáng lòe ra! Vì sự sáng ngươi đã đến, và vinh quang Đức Giê-hô-va đã mọc lên trên ngươi — Êsai 60:1.
"Hãy dấy lên và sáng loè ra!" Có thể bạn thức dậy vào buổi sáng đó khi còn nhỏ. Trong khi nhiều người quen thuộc với cụm từ này, hầu hết ai nấy đều không biết nguồn gốc của nó. Nó xuất phát từ Kinh thánh — thực vậy, đây là câu mở đầu của bài đọc Kinh Thánh [Phục truyền luật lệ ký 26:1 – 29:8; Êsai 60:1-22] tuần này: "Hãy dấy lên và sáng loè ra! Vì sự sáng ngươi đã đến…".
Giống như mấy tuần qua, phần đọc này là một trong bảy tuyển tập của Kinh Thánh nhằm chữa lành các vết thương của Y-sơ-ra-ên khi chúng ta chuẩn bị cho Những Ngày Lễ Thánh Rosh HashanahYom Kippur. Là một phần của sự chữa lành thuộc linh của chúng ta, chúng ta phải "dấy lên và sáng loè ra". Nhưng nói như thế thực sự có ý nghĩa gì chứ?

Để giúp hiểu rõ những lời đầy năng quyền nầy từ tiên tri Êsai, chúng ta quay sang một trong những ra-bi tài ba nhất của Jerusalem, Ra-bi Abraham Isaac Kook, vị ra-bi trưởng đầu tiên của Israel và là một trong những ra-bi có ảnh hưởng lớn nhất trong thế kỷ thứ 20. Ra-bi Kook đã viết: "Mỗi người đều buộc phải nhìn biết rằng có một ngọn đèn đang cháy ở bên trong người ấy, và sự sáng của người không giống với sự sáng của ai khác, và không có một người nào là người không có sự sáng. Mỗi cá nhân đều buộc phải hiểu rằng mình có nghĩa vụ phải tỏ ra sự sáng của mình, rồi khiến nó trở thành một ngọn đuốc lớn, chiếu loè ra ánh sáng trên cả thế gian".

Với điều đó trong trí, chúng ta có thể giải thích sứ điệp của vị tiên tri. Cụm từ "hãy dấy lên" trong văn mạch này có nghĩa là thức tỉnh – không những về mặt thuộc thể, mà còn về mặt thuộc linh nữa. Chúng ta phải tỉnh thức để nhận biết chúng ta là ai và chúng ta cần phải làm gì trên thế gian. Như đã nói trong Châm ngôn 20:27: "Linh tánh loài người vốn một ngọn đèn của Đức Giê-hô-va". Bậc thánh hiền Do-thái giải thích rằng linh tánh con người – linh hồn của chúng ta – được tạo thành từ: "ngọn đèn của Đức Chúa Trời". Nói cách khác, ngọn đèn mà Ra-bi Kook nhắc tới không gì khác hơn là tia lửa thiêng liêng ở trong mỗi một con người. Mỗi người trong chúng ta có một mảng đặc biệt của Đức Chúa Trời ở trong mình [nam hay nữ]. Đấy chính là con người chúng ta ở tận cốt lõi của nó – một chi thể của Đức Chúa Trời.

Cụm từ "sáng loè ra" buộc chúng ta phải làm điều gì đó với tia lửa thiêng liêng ở bên trong chúng ta. Chúng ta phải làm việc để bày tỏ nó ra và chia sẻ sự sáng độc nhất vô nhị của chúng ta với thế gian. Chúng ta đang sống ở đây để chiếu ánh sáng vào những nơi tối tăm nhất, chữa lành cho tất cả những nơi bị đổ vỡ. Trong khi dường như đây là một phần việc khó khăn trong thế giới tối tăm mà chúng ta đang sống trong đó, bậc thánh hiền đưa ra lời khuyên: "Số lượng ánh sáng nhỏ nhất có thể xua tan một lượng lớn bóng tối".

Một nụ cười ấm áp, một ân huệ nho nhỏ, một lời nói ân cần – không mất nhiều thời gian để chiếu một chút ánh sáng vào thế gian này. Vì vậy, sáng mai khi bạn thức dậy: "hãy dấy lên và sáng loè ra" thứ ánh sáng độc nhất vô nhị của bạn trong thế gian và thưởng thức sự vinh hiển mà Đức Chúa Trời đang chiếu ngược vào bạn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét